Editor: Nyanko 
“Uầy, cô đừng khóc chứ, bọn tôi còn chưa có ức hiếp cô mà.” 
“Khóc cái gì mà khóc, gặp phải vấn đề thì nghĩ biện pháp giải quyết, khóc có thể làm gì được chứ.” 
“Đã xảy ra chuyện gì, cô nói với chúng tôi xem, xem thử là ai không có mắt lại đụng đến người của chúng ta.” 
Đợi đến lúc Vương Tĩnh và mấy vị tiểu thư khác hoàn hồn lại, cả đám nháo nhào loạn thất bát tao hỏi han, trong lời nói mang chút giọng điệu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. 
Tâm tình Kiều Nhan chuyển tốt, nghe được lời chắc chắn mới thu lại nước mắt. Sau đó hốc mắt hồng hồng bắt đầu đem chuyện Triệu Cảnh Hàn dời tình cảm đến mối tình đầu trong sáng như ánh trăng, lại lôi kéo cô, muốn cô làm bia đỡ đạn cho ai kia. 
Các đại tiểu thư vẻ mặt ngẩn ngơ không tin nổi. Vốn cứ nghĩ rằng chuyện giữa anh ta và Kiều Nhan vốn là chuyện ván đã đóng thuyền, sớm muộn cũng có thể uống một ly rượu mừng, không nghĩ tới nửa đường lại nhảy ra một tên Trình Giảo Kim nào đó. 
“Địu (*),đây là chưa kết hôn lại gặp phải tiểu tam phá hoại mà.” Vương Tĩnh sau khi phản ứng lại, thốt lên câu chửi thề. 
(*) Nguyên bản là F*** nhé, dịch ra thì thô, mình nói lái cho đỡ tục hơn = ))) 
Đám tiểu thư phía sau cô sau khi lấy lại tinh thần, nhịn không được nghị luận ầm ĩ. 
“Thì ra lời đồn đãi là thật.” 
“Nói vậy là sao? Gần đây có tinh bát quái gì đặc biệt hả?” 
“Nghe nói là vị nữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ba-cua-ban-trai-cu/128916/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.