Đại học Băng thành, trong phòng kí túc xá 4 người dành cho nữ sinh, Du Linh đang nằm ở trên giường, vùi mình trong chăn lông ấm áp ngủ.
Đột nhiên di động đặt bên cạnh vang lên, cô vừa nhắm mắt vừa tiếp điện thoại, bên trong truyền đến tiếng thăm hỏi tràn đầy sức sống của mẫu hậu đại nhân.
"Con còn không có rời giường? Trễ máy bay bây giờ, hôm nay anh trai con về nước, con nhanh chóng từ Băng thành lăn trở về đây cho mẹ."
"Anh về nước thì liên quan gì đến con?"
Du Linh nhíu mày liễu lại, vốn da cô đã trắng nõn, bóng mượt, mấy năm nay sống ở Băng thành, càng trở non mịn, hiện giờ cô vẫn còn mơ màng, anh trai nào về nước a?
Du Linh ý thức còn chưa thanh tỉnh, giây tiếp theo liền nghe được tiếng mẹ cô Chu Khoái Khoái ở trong điện thoại điên cuồng hét lên.
"Con rốt cuộc có lương tâm hay không a? Kỳ Lạc hôm nay về nước, con đến bây giờ còn ở Băng thành ngủ, con có biết mấy người chị em họ của con, tất cả đều đi Kỳ gia, còn con thì một mình không về X thành, con khi còn nhỏ, anh trai con đối với con thật tốt a? Con muốn cái gì liền mua cái đó, còn muốn mang con cùng nhau xuất ngoại, con thật là không lương tâm......"
Kỳ Lạc? Lạc ca ca?
Má ơi, Du Linh lập tức thanh tỉnh trong một giây, Kỳ Lạc về nước? Không phải nói không bao giờ trở lại sao? Như thế nào mới qua bốn năm liền về nước?
"Con liền về, con liền về, ngay lập tức."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-anh-trai-dai-nhan/218542/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.