"Hề Hề, bên này!" Lộ Ngôn Hề đến nhà hàng thì Mộ Hoa đã đến rồi.
Nhà hàng là do Mộ Hoa, một nhà hàng ngoài trời trên tầng cao nhất, với muôn ngàn ánh đèn.
"Mình gọi món rồi, cậu xem xem có muốn ăn gì không." Mộ Hoa ngồi đối điện Lộ Ngôn Hề nói. Ngôn Tình Trọng Sinh
Lộ Ngôn Hề cầm thực đơn lên lật qua lật lại rồi chọn món.
Trong thời gian đợi thức ăn lên, Mộ Hoa không nói gì, mắt cứ chăm chăm nhìn Lộ Ngôn Hề.
Lộ Ngôn Hề bất lực nói: "Sao mà cứ nhìn mình mãi như vậy? Có gì thì nói đi."
Ngón tay Mộ Hoa gõ nhẹ lên mặt bàn, nhìn vào cô nói: "Hề Hề, mình phát hiện mình bây giờ không thể nhìn thấu cậu rồi. Rõ ràng ngày trước rất dễ để có thể hiểu được, chỉ cần nhìn qua là cũng có thể nhìn ra."
Nếu không thì sẽ không ai cũng nhìn ra cô thích Tống Hoài.
Ngày trước nhìn Lộ Ngôn Hề có vẻ lạnh lùng khó tiếp xúc, thực ra là rất đơn thuần, đến cảm xúc của bản thân cũng không biết giấu, tâm tình tốt hay xấu, đối với người mình ghét hay thích cô đều thể hiện ở trên mặt.
Nhưng giờ đây Lộ Ngôn Hề ngồi trước mặt cô nhàn nhạt cười, dựa vào danh phận người bạn tốt để ngồi ăn cơm với cô. Rõ ràng vẫn là con người ấy, nhưng Mộ Hoa lại nhìn không thấu được cô.
Lộ Ngôn Hề thừa nhận rằng cô đã thay đổi, chết qua một lần như vậy rồi cô không thể nào không thay đổi. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-anh-trai-cua-han-toi-duoc-sung-den-tan-troi-xanh/3463196/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.