Tình huống như thế này cô thấy nhiều ở kiếp trước rồi.
Chỉ là việc Chu Tịch Duyệt ngất xiu vào viện kiểm tra phát hiện thiếu máu giai đoạn cuối là việc của hai năm sau, nếu như lần này người ngất xỉu thật sự là Chu Tịch Duyệt, vậy thì kiếp này Chu Tịch Duyệt sẽ phát hiện bản thân mắc bệnh sớm hơn hai năm.
Lộ Ngôn Hề chưa từng muốn lấy mạng của Chu Tịch Duyệt, chẳng liên quan đến việc cô là đức mẹ, hay cô không lấy ơn báo oán. Đến cả Tống Hoài cô hận như vậy mà cô không làm vật, thì Chu Tịch Duyệt người không quan trọng này thì càng không.
Cô chưa từng nghĩ đến việc lấy mạng của Chu Tich Duyệt không có nghĩa là cô sẽ như kiếp trước mà hiến tủy cho Chu Tịch Duyệt.
Cô chẳng vị tha được như thế.
Sống hay chết là chuyện của Chu Tịch Duyệt, không liên quan đến cô.
Phương thức liên hệ với Vu Hướng Tư là cô hỏi được từ Cố Điều Điều, hỏi được cô liền gọi luôn: "Vu thiếu gia, chào cậu, tôi là Lộ Ngôn Hề."
Người ngất xỉu là Chu Tịch Duyệt cũng chỉ là cô đoán, nếu như thực sự như dì Trịnh nói, lỡ như người ngất xỉu là bạn của cô thì sao.
Tóm lại thì hỏi cũng không mất gì.
Bắt máy của Lộ Ngôn Hề, khi này Vu Hướng Tư đang trên đường đến bệnh viện.
Anh đang đuổi theo xe của Tống Hoài.
Không ngờ Lộ Ngôn Hề lại gọi điện đến, khi đó anh giật mình suýt chút nữa là đạp thắng phanh lại, "Lộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-anh-trai-cua-han-toi-duoc-sung-den-tan-troi-xanh/3463192/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.