Cảm thấy tình cảm giữ hai người có gì đó thay đổi rồi, hình như.. càng thân thiết hơn.
Trịnh Thu Địch tối qua có nói chuyện với Tống Tuy cũng thấy ngạc nhiên nhưng mà cũng là lẽ thường. Một người quan tâm đến một người, người kia cũng không tránh né, không có gì ngạc nhiên khi hai người đi chơi với nhau cả ngày trở về thì lại thân thiết hơn.
"Hề Hề à, tý nữa anh Tuy của cháu phải đi làm, cháu có sắp xếp gì không?"
"Cháu chuẩn bị đi gặp một người bạn ạ." Lộ Ngôn Hề nhìn về phía Trịnh Thu Địch, "Dì Trịnh hỏi như vậy là có chuyện gì dùng đến cháu sao?"
Trịnh Thu Địch nhìn cô: "Nói cái gì mà dùng đến, cháu cũng đâu phải đồ vật? Dì nghĩ nếu cháu không có sắp xếp gì thì vừa hay dì có một tiệc rượu, có rất nhiều trưởng bối mà cháu quen, với lại không phải cháu về nước rồi sao, mọi người đều rất nhớ cháu, nên muốn gặp cháu."
Điều này quả là không sai, ba mẹ của Lộ Ngôn Hề khi còn sống có rất nhiều bạn tốt, Lộ Ngôn Hề lại thường ở bên cạnh Trịnh Thu Địch, cùng với việc từ nhỏ cô đã rất biết lấy lòng các trưởng bối, nên các trưởng bối mong nhớ đến cô cũng không ít.
Nhưng bạn bè thân thiết thì lại không nhiều.
Trịnh Thu Địch đưa cô đến tiệc rượu cũng không hoàn toàn là đến gặp những người được gọi là trưởng bối kia. Bà không muốn thấy sau khi Tống Tuy đi làm thì Lộ Ngôn Hề lại nhàm chán ở nhà, nên muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-anh-trai-cua-han-toi-duoc-sung-den-tan-troi-xanh/3442315/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.