"Ăn ở bên ngoài rồi."
"Anh là ăn bên ngoài nên mới về muộn như vậy?"
"Ừm."
"Anh đi một mình hay đi cùng với bạn?"
"Không phải đi một mình hay đi cùng bạn, đi cùng Ngôn Ngôn."
Im lặng một lúc lâu, Tống Hoài lại mở miệng: "Hóa ra là cùng Hề Hề đi, vậy thì Hề Hề là cùng anh về sao?"
Tống Hoài biết rõ nhưng vẫn cố hỏi.
Anh đương nhiên biết không phải Tống Tuy về một mình, vừa nãy nghe thấy động tĩnh anh liền ra ngoài xem, tận mắt nhìn thấy Tống Tuy đưa Lộ Ngôn Hề đến cửa Lộ Gia.
"Ừm." Sắc mặt Tống Tuy không chút thay đổi, giọng điệu cũng lạnh lùng, "Còn có chuyện gì không? Không có nữa thì anh lên lầu trước."
".. Không có, anh nghỉ ngơi sớm đi."
"Ừm." Vốn định nói với Tống Hoài chuyện Lộ Ngôn Hề gặp phải Châu Tích Duyệt, nhưng Tống Tuy thấy sắc mặt Tống Hoài nhợt nhạt, mắt lại có quầng thâm, nên không nói nữa.
"Hiếm khi không bận quá thì em cũng nghỉ ngơi sớm đi, đừng thức khuya."
Nhìn Tống Tuy bước vào nhà rồi anh đứng ở đó rất lâu mới vào nhà.
Ngày hôm sau, Lộ Ngôn Hề như thường tỉnh dậy lúc 7h.
Tắm rửa qua rồi như thường lệ sang Tống Gia ăn sáng.
"Hề Hề, cháu đến vừa đúng lúc dì vừa nấu xong bữa sáng, dì đang định với chú Tống ăn." Tại lầu một Tống Gia ngoài phòng bếp đang có người ra chỉ nhìn thấy Tống Canh và Trịnh Thu Địch.
Trịnh Thu Địch vẫn nhiệt tình như thường với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-anh-trai-cua-han-toi-duoc-sung-den-tan-troi-xanh/3433570/chuong-27.html