Thời khoá biểu sinh hoạt hằng ngày của Tiêu Nguyên vì cứ lặp đi lặp lại nên cậu đang cảm thấy thật nhàm chán. Ăn sáng cùng Thiệu Huy, ra đồng xem có phụ giúp được gì không rồi lại chờ anh xong việc đến chiều, sau đó hai người cùng dành cho nhau chút thời gian thân mật rồi đi ngủ. Tiêu Nguyên cảm thấy như thế này mãi không ổn, nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy bản thân mình giống một đứa thất nghiệp vô công rỗi nghề ăn bám bạn trai quá. Cậu đã trưởng thành hơn sau khoảng thời gian sống cùng anh rồi, châm ngôn của Tiêu Nguyên hiện tại chính là: Chỉ có làm thì mới có ăn.
Lướt mạng xã hội một hồi, Tiêu Nguyên nhận ra ngành nghề cậu tốt nghiệp Đại học rất khó để tìm việc làm từ xa, chưa kể cậu đã lâu không đi làm rồi nên nếu người ta có yêu cầu số năm kinh nghiệm thì cậu lại càng không đáp ứng được. Đến bây giờ thì cậu mới thật sự hối hận vì đã không nghiêm túc hơn với những quyết định của cuộc đời. Tiêu Nguyên khóc thầm trong lòng nhưng chỉ trách mỗi cậu trước kia quá ham chơi, chẳng có tí trách nhiệm gì với chính bản thân mình.
Tâm trạng rối bời, Tiêu Nguyên mở mạng xã hội lên xem có gì mới. Tình cờ cậu lướt qua một video quay lại cảnh cuộc sống ở vùng nông thôn của một gia đình nọ trên nền tảng Y. Trong đó có ghi lại cảnh sinh hoạt hằng ngày ở mảnh vườn nhỏ, cảnh nấu ăn,... Có lẽ việc thử tạo một kênh làm video về cuộc sống của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-anh-nong-dan/3507952/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.