Mạnh Kế Ninh vẫn nhớ Chân Bảo, hơn nữa cậu tin tưởng rằng, bất kỳ nam sinh nào học cùng lớp với Chân Bảo, hẳn sẽ không quên cô.
Nhưng ấn tượng sâu sắc nhất của Mạnh Kế Ninh về Chân Bảo không phải là khuôn mặt thanh tú vui vẻ của cô, mà là, bất kể lớp học hay nhà trường thông báo tuyên dương, tên Chân Bảo lúc nào cũng chắc chắn xếp hạng sau cậu. Ngay cả kỳ thi giữa kỳ, cuối kỳ, vị trí thứ hai saucậu, luôn là Chân Bảo.
Một người xinh đẹp, một người xinh đẹp mà học giỏi, Mạnh Kế Ninh không có ấn tượng thì thật sự rất lạ.
Chẳng qua học cùng lớp một năm, Chân Bảo luôn ngồi ở khoảng giữa, còn cậu ngồi ở hàng cuối cùng, dường nhưMạnh Kế Ninh không hay nói chuyện với Chân Bảo. Chỉ có vào một lần thi, cục tẩy của Chân Bảo rơi xuống đất, cậu giúp cô nhặt lên, Chân Bảo cười nói cám ơn với cậu, nụ cười trong trẻo vui tươi, ánh mắt nhìn tới chỉ là lời cảm ơn đơn thuần với bạn học, chứ không có sự ngượng ngùng như bao nữ sinh khác.
Đến nỗi qua kỳ thi ấy, Mạnh Kế Ninh không còn dồn hết tâm trí để so đo với ai, hạng nhất bình thường cũng không có gì để kiêu ngạo, nhưng thành tích cuối lớp mười kỳ lại xuống dốc, phát hiện Chân Bảo vượt qua cậu, trong lòng Mạnh Kế Ninh khó tránh chút vi diệu, không phải tự trách hoặc ghen tị, chính là cảm thấy Chân Bảo rất thông minh, học ban tự nhiên vẫn có thể đạt điểm cao, tuyệt đối không phải kiểu chăm chỉ vất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-anh-nha-giau/109732/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.