Ang lặng lẽ đứng lên bằng thân thể, vươn chân chó để với lấy nắm cửa, muốn thần không biết quỉ không hay rời khỏi chỗ này, nhưng không ngờ sau ót lại phả tới hơi thở, liền quay đầu lại thì bắt gặp một ánh mắt trừng trừng mở lớn trong đêm.
“Gâu gâu âu âu --” Anh sợ đến mức hồn phách bay mất.
Lâm Thục Huệ lạnh lùng chất vấn: “Đã trễ thế này anh muốn đi đâu?”
Anh dùng lực lắc đầu, mồ hôi lạnh túa ra.
“Anh tính vụng trộm rời đi đúng hay không?”
Bị đoán đúng rồi, vẻ mặt anh chột dạ cười khổ, run như cầy sấy, bộ dạng cô lúc này như muốn bóp chết tươi anh.
“Anh muốn lặng lẽ ra đi không giã biệt? Không cho em đi với anh, sau đó anh quyết định một mình đi tìm bọn họ, đúng hay không? Anh cho rằng chỉ cần anh đi rồi, là có thể giảm bớt thống khổ của em sao?”
Oa...... Cô thật sự là tri kỷ của anh, nói hoàn toàn chính xác.
Lâm Thục Huệ chẳng những bớt tức giận, ngược lại sắc mặt càng thêm u ám, hơn nữa giấc ngủ không đủ cùng mệt nhọc, khuôn mặt giống như vừa xác ướp thức tỉnh, máu dồn lên não, tức giận đến mắng to.
“Anh ngu ngốc xem nhiều phim truyền hình lắm hả? An cho là như vậy hy sinh thật vĩ đại sao?”
Ách...... Không phải sao? Vẻ mặt của anh là nói như vậy.
“Cứt chó!” (Kat: bạn thề với mọi người đây là nguyên văn convert!)
Gầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cau-tuy-cau/2269370/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.