🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi Vương Cẩm Tài tỉnh lại vẫn thấy choáng đầu hoa mắt. Nếu không phải giường chiếu dưới người rộng rãi hơn nhiều, chăn đệm màn giường cũng không giống thì y còn tưởng trước đó mình đang nằm mơ.

Ác mộng! Vừa nhớ tới lại cảm thấy tim bị siết chặt đau nhói, Vương Cẩm Tài thống khổ túm lấy vạt áo, tiền của y! Nhà của y!

"Tỉnh rồi à?"

Khuôn mặt Tô Thảo Nhi hiện ra ngay trước mắt, trong tay còn cầm khăn ướt. "Tỉnh rồi thì lau mặt đi, ta để phần ngươi hai cái móng heo trong nồi, còn đang nóng đấy."

"Đây là đâu?" Vương Cẩm Tài giật nảy mình, thấy sắc trời ngoài cửa sổ đã là giữa trưa ngày hôm sau thì không khỏi thắc mắc: "Ta ngủ một đêm rồi sao?"

"Ừ! Đây là nhà Vương bá, sau khi ngươi ngất ta đã khiêng ngươi tới đây."

Thì ra là thế, Vương Cẩm Tài nuốt nước bọt, cầm lấy khăn rồi vội hỏi: "Vậy nhà ta...... đều cháy rụi rồi sao?"

"Ừ," Tô Thảo Nhi gật đầu, "Lửa cũng dập rồi."

"Không còn gì sót lại sao?" Vương Cẩm Tài vẫn chưa từ bỏ ý định, "Các ngươi đã vào tìm thử chưa?"

"Tìm rồi," Tô Thảo Nhi xua tay, "Một chút cặn cũng không còn."

Vương Cẩm Tài chán nản ngồi cạnh giường bắt đầu lau mặt, vừa lau vừa rưng rưng nước mắt, trong lòng đau buồn không lời nào diễn tả được. Mặc dù không thể nói là tâm huyết nhiều năm bị mồi lửa thiêu rụi nhưng cũng xem như tổn thất lớn nhất từ lúc y chào đời đến nay. Vương Cẩm Tài có thể vá lại một bộ y phục mặc suốt mười năm,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-an-xin-mu-bat-hanh/161849/chuong-5-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Gã Ăn Xin Mù Bất Hạnh
Chương 5-1
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.