Nghe được những lời này, đầu óc Cố Cửu Tư nhanh chóng đảo qua những lời nói của Tần Nam một lần, lặng lẽ suy nghĩ tất cả mọi chuyện.
Còn Giang Hà vẫn bình thản phe phẩy chiếc quạt nhỏ trong tay mình, lẳng lặng nhìn Tần Nam, Tần Nam nhìn thẳng vào ánh mắt Giang Hà, không hề lùi bước.
Phạm Ngọc nhìn Giang Hà một cái, sau lại nhìn về phía Tần Nam, khẽ ho nhẹ một tiếng: “Đây không phải là chuyện nhỏ đâu, ngươi có chứng cứ không?’’
“Bệ hạ,’’ Lúc này Diệp Thanh Văn bỗng nhiên lên tiếng, cắt đứt lời của Phạm Ngọc: “Thần cho rằng, một vụ án lớn như thế này không nên chỉ tra hỏi xét xử tại công đường, cần phải giao cho Ngự Sử Đài phá án, thu thập chứng cứ, sau khi ra được kết quả cuối cùng mới công khai thẩm vấn.’’
“Ồ, vậy…’’
“Bệ hạ!’’ Tần Nam quỳ trên mặt đất, lớn tiếng nói: “Giang đại nhân là trong thần triều đình, có mối quan hệ dây mơ rễ má với Ngự Sử Đài, nếu như không thẩm án trước công đường, e rằng những chứng cứ của thần sẽ biến mất.’’
Hắn vừa dứt lời, sắc mặt của Diệp Thanh Văn trở nên rất khó coi, Phạm Ngọc gật gật đầu nói: “Trẫm cảm thấy ngươi nói rất có lý, vậy chứng cứ của ngươi là gì?’’
“Vi thần nguyện làm chứng cho Tần đại nhân.’’
Phạm Ngọc vừa mới đặt câu hỏi, Lạc Tử Thương đã lập tức quỳ xuống đất, cung kính nói: “Vi thần là cô nhi của Lạc gia, năm đó lúc xảy ra chuyện vi thần cũng có mặt ở đó, chỉ là vì tuổi con nhỏ, bị kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-an-choi-trac-tang/1053177/chuong-161.html