Sáng sớm hôm sau, Cố Cửu Tư vừa thức dậy đã lập tức cho người bắt đầu lùng sục khắp thành truy bắt. Ngày hôm đó ngay khi Vương gia vào thành cũng đã bị bắt lại, mà ba nhà còn lại sau buổi nói chuyện bàn bạc đêm qua cũng tỏ ra kiềm chế và bình tĩnh lạ thường.
Chỉ là đối với đại gia tộc mà nói đã chấp nhận vận mệnh nhưng đối với mỗi người, họ lại có những suy nghĩ của riêng mình, vì thế đến khi quân lính phá cửa xông vào, khắp nơi nơi đều có thể nhìn thấy cảnh tượng thành viên trong gia tộc chỉ trích đùn đẩy cho nhau hoặc là một số người có ý định chạy trốn.
Thành Huỳnh Dương vô cùng náo nhiệt, toàn bộ thành bốn phía tràn ngập trong tiếng khóc huyên náo, tiếng quát mắng, tiếng chửi rủa.
Liễu Ngọc Như cũng đã thức dậy từ rất sớm, dẫn người đi qua thành, ra đến kho hàng.
Trong kho hàng không còn một bóng người, hầu hết trong số họ đều đã được đưa đi vài ngày trước, hàng hóa cũ cũng bị kẹt trong một nhà kho, Liễu Ngọc Như đến bến tàu dạo quanh xem xét một vòng, sai người đi thông báo cho tất cả mọi người đã rời đi trước đó trở về làm việc, đồng thời đi thông báo cho người trong kho hàng kia có thể bắt đầu thông tàu thuyền vận chuyển hàng bình thường.
Trên đường về nhà, Liễu Ngọc Như đi qua Triệu gia, nhìn thấy một nam nhân quần áo nhếch nhác chật vật lao ra khỏi cửa, sau đó gia đinh trong nhà cũng nhanh chóng lao ra bắt được nam nhân kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-an-choi-trac-tang/1053167/chuong-151.html