Khi Thẩm Minh tỉnh lại thì trời đã sáng. Hắn còn chưa có mở mắt ra thì đã ngửi được hương bạch đàn quen thuộc.
Hắn mơ mơ màng màng mở to mắt, thấy giữa lụa mỏng phấp phới, một nữ tử đang đưa lưng về phía hắn, ngồi ở cách đó không xa, nắng ban mai dừng ở trong phòng. Nàng ấy cúi đầu, giống như là đang viết cái gì đó.
Thẩm Minh chống người lên, Diệp Vận nghe được động tĩnh liền nhanh chóng đứng dậy đi tới, vén màn lên nói: “Ngươi tỉnh rồi?”
Thẩm Minh ngẩng đầu nhìn Diệp Vận, Diệp Vận thấy hắn tỉnh, vội vàng nói với nha hoàn ở phía sau: “Nhanh, gọi ca ca tới.”
Nói xong, Diệp Vận liền phân phó người đi chuẩn bị cơm nước, sau đó mới ngồi xuống nói với Thẩm Minh: “Ngươi cảm thấy đỡ hơn chút nào?”
Thẩm Minh gật gật đầu, hắn cảm giác được miệng vết thương của mình rõ ràng là đều đã được băng bó tốt rồi, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua xung quanh liền nhận ra đây là khuê phòng của Diệp Vận, Thẩm Minh thấp giọng nói:” Giờ nào rồi? “
“Sắp đến giờ mặt trời mọc rồi.”
Diệp Vận nhìn nhìn sắc trời, đang muốn nói chuyện thì chợt thấy Diệp Thế An vội vàng chạy vào phòng, hắn mới vào cửa đã vội hô: “Thẩm Minh!”
Hô xong, hắn bước nhanh đến trước mặt Thẩm Minh, lập tức nói: “Đã xảy ra chuyện gì rồi? “
Thẩm Minh gật gật đầu, sau đó nói: “Làm phiền ca mời Giang đại nhân tới đây, sau khi thương nghị xong, đệ phải vào cung một chuyến.”
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-an-choi-trac-tang/1053158/chuong-142.html