“Được rồi, được rồi” Cố Cửu Tư cảm nhận được ánh mắt đánh giá của mọi người xung quanh, hắn có chút xấu hổ mà vỗ vỗ lưng của Thẩm Minh, sau đó nói “Nín khóc trước đã chờ lên xe ngựa rồi kể chi tiết cho chúng ta nghe.”
“Vậy đệ có thể lên xe trước không?” Thẩm Minh buông Cố Cửu Tư ra, khụt khịt dò hỏi, Cố Cửu Tư vẫy vẫy tay “Nhanh lên đi, bộ dạng này của đệ cũng quá mất mặt rồi.”
Thẩm Minh không nói hai lời, vừa quay đầu liền nhảy ngay lên chiếc xe ngựa lớn nhất.
Cố Cửu Tư nhướn mày: “Hắn vậy mà cũng thật biết chọn xe.”
“Mấy thứ công văn, quan ấn đều mang theo cả chưa?” Liễu Ngọc Như đi tới bên cạnh, Cố Cửu Tư nhớ lại một chút, sau đó mới xác nhận nói “Mang theo hết rồi.”
“Kiếm Thiên tử mà bệ hạ ngự tứ cho chàng cũng mang theo rồi à?”
Trước khi đi, Phạm Hiên có ban cho Cố Cửu Tư một cây kiếm Thiên tử , thấy kiếm như thấy vua, có thanh kiếm này trong tay, Cố Cửu Tư làm việc cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Cố Cửu Tư gật gật đầu: “Ta đã dặn Mộc Nam cất kỹ rồi.”
Liễu Ngọc Như lên tiếng: “Đồ vật ta đã kiểm kê xong hết rồi, có thể khởi hành thôi.”
Hai người vào trong nhà để tạm biệt cha mẹ, nên chuẩn bị cái gì thì đều đã chuẩn bị xong rồi, lúc này hai người mới bước lên xe ngựa.
Sau khi lên xe ngựa, hai người ngồi xuống chỗ đối diện Thẩm Minh, Thẩm Minh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-an-choi-trac-tang/1053141/chuong-125.html