Nghe được lời Phạm Hiên nói, trái tim treo trên không trung của Cố Cửu Tư hạ xuống.
Hắn không thể khẳng định điều gì khác, nhưng có một điều hắn lại biết rõ, ít nhất bây giờ hắn vẫn là một hạt giống tốt trong lòng Phạm Hiên.
Cố Cửu Tư nghiêm túc khom người dập đầu, thầm tính toán quan hệ giữa Phạm Hiên và Chu Cao Lãng.
Phạm Hiên không phải kẻ ngu, ông có thể từ một văn thần đi đến vị trí hôm nay, ít nhất là đã chứng minh Phạm Hiên hiểu thấu lòng người. Người khôn khéo như vậy, sao có thể không nhìn thấu ý đồ để Chu Diệp ở lại U Châu của Chu Cao Lãng chứ? Nhưng nếu biết thì vì sao ông lại bằng lòng để Chu Diệp ở lại U Châu, để hắn vào Hộ Bộ theo ý Chu Cao Lãng?
Cố Cửu Tư không hiểu lắm, hắn cung kính nói: “Tạ bệ hạ.”
Sau đó cùng Diệp Thế An và Thẩm Minh đứng dậy.
Thái giám bên cạnh cười nhắc nhở Phạm Hiên: “Bệ hạ, vẫn chưa tuyên chỉ cho Cố đại nhân ạ, ngài gọi sớm rồi.”
“Đúng rồi.” Phạm Hiên cười rộ lên, giơ tay vỗ đầu mình, lắc đầu nói, “Hồ đồ rồi, ta nhớ chuyện này lâu rồi, quên là vẫn chưa tuyên chỉ. Vương Hoằng, tuyên chỉ đi.”
Thái giám được gọi là Vương Hoằng cười trấn an: “Bệ hạ nhớ Cố đại nhân quá thôi.”
Cố Cửu Tư ngẩng đầu nhìn Vương Hoằng một cái, người này nhìn chạc tuổi Phạm Hiên, gần năm mươi tuổi, có tư thái đặc biệt của thái giám, bởi vì cúi đầu khom người một thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-an-choi-trac-tang/1053100/chuong-84.html