Cố Cửu Tư nghe Cố Lãng Hoa nói, trong một khoảnh khắc, rốt cuộc có vài phần cảm giác trở về ngày xưa.
Cả đời người, chỉ cần phụ thân mẫu thân còn sống, bất luận phụ thân mẫu thân tuổi già suy yếu hay là thân thể khoẻ mạnh, thì người đó luôn cảm thấy có chỗ để về, có chỗ để dựa dẫm. Cố Lãng Hoa chết như Thái Sơn chợt sụp đổ, làm Cố Cửu Tư cảm thấy tất cả đều thay đổi. Mà nay hắn trở về, cho dù bọn họ cãi nhau la hét ầm ĩ, nhưng trong lòng hắn rốt cục có lại chỗ dựa vững vàng một lần nữa, làm hắn cảm thấy, tuy thế giới bên ngoài thay đổi, nhưng cái hắn có, người nhà của hắn, tình yêu của hắn, lại không thay đổi.
Hắn kỳ thật muốn khóc, nhưng cảm thấy mất mặt, vì thế miễn cưỡng cười cười sau, khàn giọng nói: “Biết rồi.”
Cố Lãng Hoa vỗ vỗ vai hắn, ngẩng đầu nhìn Liễu Ngọc Như, sau đó nói: “Đi thôi, đối xử với nương tử của con tốt một chút, đừng có lớn như vậy rồi còn giống trẻ con cứ để Ngọc Như phải chăm sóc con.”
Cố Cửu Tư đáp lời, hắn đứng dậy đi ra ngoài với Liễu Ngọc Như, lúc ra ngoài cửa, hắn kéo tay Liễu Ngọc Như đi trong đình viện, Liễu Ngọc Như thấp giọng nói với hắn suy nghĩ của nàng về công việc kế tiếp.
“Lần này đi ra ngoài thu lương là ta chủ trì, chàng nên cho ta chút thù lao. Sau khi nhận được thù lao, ta dự định giao chuyện làm ăn của Hoa Dung cho những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-an-choi-trac-tang/1053089/chuong-73.html