“Ngươi dám đến thật.” Ưng gia nhìn Cố Cửu Tư với vẻ phức tạp. Cố Cửu Tư cười cười, “Ưng gia thịnh tình như thế, sao tại hạ có thể để thất vọng được? Mở cửa lớn ra để tại hạ đi vào gặp nương tử đi.”
“Tốt.” Ưng gia vui vẻ, “Chỉ sợ ngươi gặp được không biết nên kêu Thẩm phu nhân hay kêu nương tử.”
Sắc mặt Cố Cửu Tư không có biểu cảm gì thêm, tuy mang nụ cười nhưng ánh mắt lạnh lùng.
Cửa trại Hắc Phong Trại mở rộng ra, Cố Cửu Tư xoay người xuống ngựa để người khác dẫn vào cửa.
Mọi người nhìn Cố Cửu Tư, Cố Cửu Tư lắc cây quạt, hoàn toàn không có nửa điểm lực sát thương, một đường đi vào đại đường.
Ưng gia ngồi ở chính giữa đại đường, Thẩm Minh và Liễu Ngọc Như ngồi bên tay trái, Liễu Ngọc Như cúi đầu, nàng có chút không dám nhìn Cố Cửu Tư, Cố Cửu Tư cung kính chắp tay thi lễ với mọi người, ngôn hành cử chỉ giống một thư sinh bình thường.
Mọi người nghẹn cười, Ưng gia dùng chiếc đũa ăn đậu nành chỉ vào Liễu Ngọc Như bên cạnh Thẩm Minh: “Cố đại nhân, nè, phu nhân của người ở đằng kia kìa.”
“Tại hạ thấy rồi,” Cố Cửu Tư nở nụ cười, lại nói với Ưng gia, “Làm phiền Ưng gia thưởng cho tại hạ một cái ghế để uống chén rượu.”
“Rượu?” Ưng gia lạnh mặt, “Ngươi cho rằng ngươi còn có mạng uống rượu?!”
“Vì sao tại hạ mất mạng?” Cố Cửu Tư nhẹ nhàng mở cây quạt rồi quạt, “Chẳng qua Lương đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-an-choi-trac-tang/1053067/chuong-51.html