Liễu Ngọc Như và Cố Cửu Tư cùng nhau về phủ, xuống xe ngựa, nhìn thấy Chu Diệp dẫn Phạm tiểu công tử cũng đi theo, Phạm tiểu công tử dường như hoảng sợ không nhỏ, lúc xuống xe trên mặt còn mang theo một chút bối rối, mắng Dương Long Tư hết lần này đến lần khác với Chu Diệp. Chu Diệp khẽ cau mày, lẳng lặng nghe, cũng không lên tiếng. Chờ đến khi dẫn thiếu niên đến trước mặt, Chu Diệp nói với Cố Cửu Tư và Liễu Ngọc Như: “Vị công tử này là nhi tử của một vị thúc phụ của ta, bây giờ mới mười bốn tuổi, thúc phụ nói muốn để hắn rèn luyện một chút nên để cho ta dẫn hắn theo. Tiểu Ngọc,” Chu Diệp bình thản nói: “Bái kiến Cố công tử và Cố thiếu phu nhân.”
Phạm Ngọc qua loa chắp tay hướng về phía Cố Cửu Tư và Liễu Ngọc Như, không nói một lời, trong cử chỉ điệu bộ rõ ràng là không để ý đến đoàn người Cố Cửu Tư, Chu Diệp hơi xấu hổ, đang muốn giải thích đã bị Cố Cửu Tư giữ vai, nói thẳng: “Chu huynh, đi, chúng ta đi uống rượu, để đứa trẻ này tự đi chơi đi.”
Nghe thấy lời này Chu Diệp liền biết không tốt, quả nhiên Phạm Ngọc cả giận nói: “Ngươi gọi ai là trẻ con?!”
“À, ngươi không phải là trẻ con?” Cố Cửu Tư quay đầu giễu cợt: “Vậy sao một chút phép tắc cũng không hiểu? Ta cứu được ngươi, lại xem huynh trưởng của ngươi là bằng hữu, ngươi lại có thái độ này?”
“Tiện thương này….”
“Phạm Ngọc!” Chu Diệp lên tiếng quát mắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-an-choi-trac-tang/1053043/chuong-27.html