Liễu Như Ngọc bị tiếng gà gáy làm cho thức giấc.
Lúc nàng mở mắt đã là bình minh rồi, mặt trời vừa ló dạng, ánh nắng dịu dàng rơi vào phòng, nha hoàn Ấn Hồng đã quay lại với những bông hoa phượng tiên mới hái trong sân, cắm vào bình hoa, nở nụ cười nhìn về phía Liễu Ngọc Như: “Tiểu thư dậy rồi à?”
Liễu Ngọc Như thở hổn hển, không trả lời lại, trong đầu nàng toàn là đôi mắt vừa tuyệt vọng vừa đau khổ kia, Ấn Hồng nhíu mày, đi tới trước mặt Liễu Ngọc Như, không khỏi nói: “Tiểu thư bị bóng đè sao?”
Lời nói của Ấn Hồng khiến Liễu Ngọc Như từ từ hoàn hồn, đến khi nàng phản ứng lại liền vỗ nhẹ lên trán mình, thở dài nói: “Là gặp một cơn ác mộng.”
Không chỉ là ác mộng, mà còn có hơi hoang đường.
Nàng không chỉ mơ thấy Cố Cửu Tư vốn dĩ không quen biết mà còn mơ tới việc Lương vương mưu phản, thiên hạ đại loạn.
Mọi người đều biết Lương vương chính là một vị vương khác họ trung thành tuyệt đối ở Tây Nam, trong tay Lương vương nắm trọng binh, từng có mấy lần cứu Thiên tử thoát khỏi nguy nan, vì khiến cho Thiên tử yên tâm mà đưa cả nhà già trẻ lớn bé của mình đến Đông Đô làm con tin, dẹp yên sự suy đoán của mọi người. Nếu ông ta muốn tạo phản thì không chừng đã sớm tạo phản rồi, còn để đến bây giờ sao?
Tuy rằng không biết cụ thể tên của người đang làm Tiết độ sứ ở U Châu, nhưng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-an-choi-trac-tang/1053017/chuong-1-2.html