Vì gặp một chút sự cố trên đường nên đến gần hai giờ chiều thì xe khách mới vào đến bến Mỹ Đình, trong khi mọi người xung quanh lục tục đứng dậy chuẩn bị đồ đạc hành lý, tôi vẫn ngồi thơ thẩn một chỗ vì tâm hồn còn đang đắm chìm trong những tháng ngày của quá khứ.
Đến khi chỉ còn lại duy nhất một mình tôi ở trên xe và anh phụ xe hết kiên nhẫn phải xuống tận chỗ ngồi nhắc nhở thì tôi mới uể oải đứng dậy.
Sau đó tôi lững thững đi bộ ra ngoài cổng bến xe và đứng đó ngó nghiêng nhìn quanh xem có thấy chiếc xe Chevrolet Lacetti của Vũ đâu không. Ngày tốt nghiệp đại học, nhóm bạn chúng tôi đã cá cược nhau xem ai là người đầu tiên mua được ô tô. Khoảng năm năm sau thì Vũ là người đầu tiên đến đích, tuy ô tô của hắn là xe cũ đã qua hai đời chủ nhưng thấy hắn khoe là chạy vẫn rất ổn.
“Anh ơi! Anh ơi!” Có tiếng người gọi.
Lúc đầu tôi không để ý lắm vì tưởng là ông xe ôm nào đang gọi khách, đến khi có ai đó vỗ vai sau lưng thì tôi mới quay lại nhìn, hóa ra là cậu sinh viên tên Tú ngồi cạnh bên nãy.
Cậu ta đi cùng một cô bạn gái nhỏ nhắn xinh xắn, xem điệu bộ và cách họ nhìn nhau tôi đoán cô bé là người yêu của cậu ta.
“Em thật sự rất cám ơn anh!” Tú nói. “Bạn em ra đón tiện cầm tiền cho em. Em muốn trả tiền lại cho anh.”
Tôi từ chối vì thấy đấy là việc nhỏ không đáng kể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/from-hanoi/1405410/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.