Trên đường đi Lan kể cho tôi nghe về quán café Đinh, cô nói đấy là điểm đến thân quen của cô: “Quán café này thực chất ban đầu không có tên, chỉ vì nó nằm trên phố Đinh Tiên Hoàng và không có tên nên người ta gọi là café Đinh, ngày xưa thời bố mẹ tớ còn trẻ nó được gọi là café sinh viên hay café nghèo, bởi vì toàn học sinh sinh viên đến đấy uống, giá rất rẻ mà phong cách cũng bình dân. Tí vào quán cậu sẽ thấy, không gian ở đấy rất xưa, giản dị nhưng mang một nét đặc trưng duyên ngầm của Hà Nội cũ không thể lẫn vào đâu được.”
Lan dẫn tôi đến trước cửa một căn nhà cổ từ hồi Pháp thuộc, tầng một căn nhà kinh doanh ba lô còn quán café nằm riêng biệt trên tầng hai, lối lên trên quán khá hẹp, lụp xụp và hơi lộn xộn.
Quán café này không gây ấn tượng gì đặc biệt với tôi lắm, không gian khá chật với một khu trong nhà và một khu ban công, quán không có gì nhiều ngoài bàn ghế gỗ và mấy bức tranh sờn. Lúc chúng tôi đến quán đã gần kín hết bàn.
“Kìa kìa, ra lấy chỗ nhanh cậu ơi!” Lan reo lên làm tôi giật mình, cô bước vội đến chiếc bàn ở góc trái ngoài ban công nơi có hai vị khách đang rục rịch về để xí chỗ.
“Trời ạ, đi uống nước thôi, làm gì phải giành chỗ ghê vậy!?” Tôi thì thào với cô khi hai đứa đã yên vị.
“Cậu không biết đến quán này là phải tham gia vào cuộc chiến giành ban công à?!” Lan ghé tai tôi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/from-hanoi/1405392/chuong-5-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.