Typer: Lam Anh
Lúc tỉnh lại, Chân Ý phát hiện mình nằm trong góc tường. Đây là một căn phòng sạch sẽ trắng toát, ngập tràn ánh đèn sáng tỏ. Dương Tư ngồi trên ghế, hai chân bắt chéo, tay đốt một điếu thuốc. Sau lớp khói lượn lờ, khuôn mặt trang điểm đậm của cô ta xinh đẹp vô cùng. Đôi môi đầy đặn thoa màu son đỏ chót, nở một đường cong âm u: "Tỉnh rồi à?"
Chân Ý bò dậy lại ngã xuống, tay chân như nhũn ra, tim đập chậm chạp. Cô ra sức lắc đầu, trí não hỗn loạn, không nhớ nổi mình đến đây bằng cách nào.
"Dương Tư, là cô làm à?” Cô yếu ớt hỏi.
Dương Tư rít thuốc, nhả khói, cười nhạo: "Cô ngu xuẩn đến mức này rồi sao, còn cần phải hỏi ư?"
Chân Ý chưa từng thấy Dương Tư ăn vận già dặn kiểu ấy, cười khổ sở: "Tôi không muốn tin cô là người như vậy. Tôi cứ nghĩ dù cô có ý đồ không tốt, cũng không đến mức làm mấy chuyện xấu xa này."
Mặt Dương Tư biến sắc, sải bước đi tới, tát một phát lên mặt Chân Ý. Cô ngã ra đất, hoa mắt chóng mặt.
Bây giờ Chân Ý mới phát hiện cổ mình buộc một cái vòng, sợi dây dài kéo lên chiếc ròng rọc trên đỉnh đầu.
"Tốt nhất cô nên thôi ra vẻ đạo mạo đi. Tôi đã sớm không coi cô là bạn nữa rồi. Cô cũng không cần giả bộ. Lúc tôi chán nản nhất, cô đứng ở chỗ cao nhận hoa tươi và tiếng vỗ tay. Chẳng qua cô chỉ muốn tôi làm nền cho cô thôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/freud-than-yeu/3248909/chuong-16-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.