Chân Ý lấy làm lạ, một lúc sau mới ngộ ra, biết anh đang nói gì. Thế giới lặng thinh, trong buồng xe chật hẹp mờ tối, thậm chí còn không nghe thấy tiếng động cơ. Cô chỉ nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch trong lồng ngực, lớn dần lớn dần. Lần đầu tiên anh biểu đạt sự ghen tuông và quan tâm thẳng thừng như vậy, lòng cô ngập tràn cảm giác ngọt ngào.
"Ôi chao..." Cô trả lời kiểu làm nũng, nghe rất ngoan ngoãn, âm cuối kéo dài đầy hạnh phúc, "Em nghe anh mà…”
Anh hơi mím môi, khuôn mặt cứng đờ suốt chặng đường nay đã thả lỏng bớt. Trên đường về nhà giữa đêm khuya, bởi có tiếng nói liên miên thủ thỉ của cô mà buồng xe tối mờ yên tĩnh trở nên ấm áp vô cùng. Ngày hôm nay, cuối cùng đã bình yên Hai tiếng sau họ về đến dưới tòa nhà cô ở. Cô thiếp đi, rúc trong tấm chăn mỏng, yếu ớt vô cùng. Anh xuống xe, mở cánh cửa bên phía cô, thấy cô nhắm mắt say ngủ, khuôn mặt nõn nà, hàng mi dày rậm, nhất thời không nỡ gọi cô dậy.
Anh cúi người nhích tới, đầu ngón tay chạm vào bầu má mịn màng ấm áp của cô, giọng rất khẽ: "Chân Ý."
"Ừm?" Cô gái đang ngủ nghe thấy tiếng gọi, hơi hoảng sợ, nhíu mày, dẩu môi vẻ không vui, đôi mắt không mở nổi. Cô bất mãn "hừ hừ", cựa quậy, co người, quay đầu đi đằng khác.
Ừ, bước đầu phân tích cho thấy nếu bị đánh thức, ắt hẳn cô nàng sẽ rất cáu kỉnh. Bác sĩ Ngôn gặp phải vấn đề khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/freud-than-yeu/3248897/chuong-14-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.