🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

An Dao thẫn thờ nhìn hoa cúc bên hàng rào, giọng điệu không chút gợn sóng: “Là em không xứng với Ngôn Hủ, không xứng kết hôn với anh ấy. Anh ấy…” Vừa nhắc tới Ngôn Hủ, giọng cô hơi ngập ngừng, không dễ khống chế, nhưng chậm rãi hít sâu lại trở về bình thường: “Anh ấy quá tốt với em, là em không xứng. Anh ấy không chịu để em đến Cục Cảnh sát tự thú. Bởi vì tâm trạng anh ấy quá kích động nên cô mới làm như vậy với anh ấy.” An Dao cúi đầu, mái tóc dài che lấp khuôn mặt, nhìn không rõ cảm xúc, giọng nói nương theo gió đêm, thoáng nỗi quạnh quẽ: “Đến khi tỉnh lại anh ấy không thấy em, chắc lại cúi đầu im lặng cho qua ngày đoạn tháng.”



Vừa nghĩ đến dáng vẻ đó của Ngôn Hủ, lòng Chân Ý liền chua xót. Cô quay đầu nhìn, trên hành lang căn viện là tấm voan mỏng màu đỏ phấp phới theo gió, như cảnh mộng ấm áp và dịu dàng. Dáng vẻ xinh đẹp thướt tha đó, sắc đỏ như sương mù đó, chính là màu của lễ cưới ngày mốt.



Còn một bước nữa thôi là kết hôn rồi. Chân Ý buồn bã: “An Dao, tại sao lại thế?”



“Hồi nhỏ, tôi bị trại trẻ mồ côi đuổi ra ngoài, trở thành tên trộm. Trước khi có thành tích tốt được miễn học phí và sinh hoạt phí, mọi thứ tôi có được đều từ trộm cắp mà ra. Có lần tôi trộm tiền của bạn học, khiến một bạn nữ chịu oan, bệnh tim tái phát. Hứa Mạc biết chuyện này nên đã uy hiếp tôi.” An Dao nói nhẹ tênh.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/freud-than-yeu/3248884/chuong-12-3.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.