Thành Đạt và Châu Phú Qúy sau vụ này thì thân tàn ma dại khôngdám bén mảng đến thị trấn nữa, ngôi nhà của chúng cũng bị thuộc hạ của ThànhPhong và Thiên Dã san bằng. Tham vọng mua rẻ hai nông trại làm sân golf củaThành Đạt coi như tan tành mây khói. Thiệt hại trong vụ hỏa hoạn ở rẫy bắp cũngđược hai ông chủ lớn bỏ tiền ra khắc phục, công nhân trong thị trấn được bảođảm mức thu nhập và công ăn việc làm. Sự hợp tác của ông Hạ và Thành Phong chấmdứt, nhưng lúc này lại xảy ra một vấn đề khác.
- Hoa Thiên, vết thương của anh thế nào rồi ?
Anh Thảo và Linh Lan đẩy cửa bước vào. Hoa Thiên đang uống thuốcthấy người đẹp liền ho sặc sụa, sau đó nở một nụ cười ngờ nghệch.
- Linh Lan! Cô đến thăm tôi sao?
Linh Lan nhìn cậu thở dài. Lúc nào gặp cô cũng trưng ra cái bộdạng ngố tàu như thế này.
- Anh Thiên, tay anh cử động được chưa? Liệu đến khi đi học nóđã lành được chưa? Anh Thảo nhìn chăm chăm vào cánh tay quấn băng trắng muốtcủa anh lo lắng. Hoa Thiên vui vẻ mỉm cười.
- Chỉ là vết thương nhỏ thôi, không nhằm nhò gì cả.
- Sao lúc đó cậu lại bảo vệ cho tôi? Không sợ chết sao? Linh Lannhìn cậu lạnh lùng.
- Tôi chỉ biết làm theo bản năng thôi. Hoa Thiên mỉm cười dịudàng, khuôn mặt đã đỡ ngu ngốc hơn một chút.
- Ngu ngốc! Nếu viên đạn đó không trúng vào tay mà trúng vàongực cậu thì sao? Linh Lan vẫn hỏi bằng giọng khô khốc.
- Không sao. Chỉ cần cô an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/forget-me-not/28238/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.