“Đã bắt đầu rồi.”
Ngồi trên chiếc ghế giữa đài chỉ huy, Giao Long đưa mắt nhìn ra ngoài. Hồng Ma đang được tiếp tế, cũng không có gì, chỉ là đạn dược và đống đồ ăn cho những đứa không phải thi quỷ dùng. Cô quan tâm tới một điều khác, điều mà chỉ khi lơ lửng trên không mới trông thấy được, hay cùng lắm là phải cao hơn mặt đất kha khá.
Khoảng một nửa lực lượng của Không Hạm đội 6, từ khắp các căn cứ trên U Minh, đang tề tựu về điện Cây Quế.
Ba trăm hai mươi tàu, cộng với hai trăm chiếc zeppelin được Trung ương chia từ tổng hai ngàn mấy tàu ấy, trong hai ngày tới sẽ tự tập về đây, cùng thủy thủ của chúng. Ngày thứ ba, lực lượng khổng lồ này sẽ cùng Hồng Ma ra Bắc dự cuộc tập trận thường niên. Năm nay, cô đã huy động quân lực lớn nhất trong vòng cả một trăm năm qua để tham dự chiến dịch này, trong bối cảnh Hợp Chúng quốc Columbia đang từng bước chuyển mình thành một siêu cường thực sự và Yamato xem chừng muốn tham gia vào cuộc chơi quân phiệt hóa Nhà nước. “Không được.”, cô cắn môi, nghĩ bụng, “Columbia thì có thể cho qua nhưng bọn Yamato đó thì không. Cái đám ảo tưởng chủng tộc đó sẽ chỉ làm loạn thôi. Lần này phải dằn mặt mới được… Ông cũng nghĩ vậy phải không, Tổng lãnh Linh Giang?”.
– Quyết thắng!
Cửa mở ra. Một cô gái trẻ, trông chừng hăm lăm, hăm sáu bước vào, đưa tay chào Giao Long. Buộc cao mái tóc đen tuyền thành chiếc đuôi ngựa sau ót, cô ấy đeo cặp kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/flame-phantom-viem-ma/83149/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.