Giờ ăn trưa đã điểm.
Cũng như ngày đầu tiên trên tàu, Viêm ngồi ăn tại buồng lái, cùng Mộc Ma. Tuy các sĩ quan cấp cao thường ăn tại phòng lớn, nơi hôm nọ hai đứa dùng bữa, bình thường khi đang bay họ không rời vị trí, mà có người mang phần lên cho. Đế quốc đã phát triển hệ thống đặt đồ ăn đặc biệt trên tàu, theo đó người sĩ quan hay quân nhân trực ca có thể thông qua nó, chọn món mình muốn trong căn tin và xác nhận “đơn hàng”. Một người được giao nhiệm vụ sẽ mang phần lên, để đảm bảo những bộ phận quan trọng luôn có người túc trực.
Hiện tại, toàn hạm đội vẫn giữ đội hình kim cương ngược, bay thẳng về trước. Tới buổi cơm trưa, hầu hết thành viên tổ lái đều rời đi, hoặc có người thay ca, Mộc Ma bảo thế. Tuy nhiên, đối với cái tàu này, nhân lực hoàn toàn không đủ. Đó là lý do vì sao con bé thường ngồi xơi luôn trên này chứ không xuống dưới.
– Người lớn bỏ đi hết, chỉ còn tụi mình thôi!
Xúc đầy muỗng cơm cho vào miệng, bé chột nói. Trưa nay có cơm tấm với sườn nướng, đồ chua và dưa leo, ăn cùng canh cải bẹ xanh. Không cầu kỳ như những siêu du thuyền giàu nứt vách, Hồng Ma chỉ cho duy trì thực đơn tương tự với các tàu chiến khác. Động thái ấy của Tư lệnh Quân Đổ bộ ngầm nói rằng con tàu này vẫn bình đẳng với các đơn vị khác, vẫn thuộc về quân đội, không hề được đối đãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/flame-phantom-viem-ma/2477742/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.