Tại góc nào đó của điện Cây Quế, dưới tán bàng xanh rợp trời, nhóm oa Lân đang ngồi vây quanh chiếc bàn đá mà đánh cờ. Đã thành lệ, cứ rảnh là Oa Lân và Hương Hương lại lôi cờ tướng ra đánh, dù họ cũng chẳng giỏi giang gì. Masami không biết chơi, nhưng cô thường phải ngồi chung, vì trong ba người thì nàng rồng là nhân vật duy nhất đủ sức ngăn hai chị máu nóng kia lại, kẻo họ lại lao vào đánh nhau vì mấy chuyện không đâu. Vả lại, coi đánh cờ, dù chỉ là đám nghiệp dư ngồi chơi, cũng vui lắm chứ! Nó làm Masami nhớ lại hồi ở nhà, anh chị mình cũng hay chơi cờ. Dĩ nhiên họ là dân không chuyên, nhưng lại áp dụng kiến thức quân sự vào thế đánh, khiến ngay cả “Danh Nhân” cũng phải tím mặt.
Cách. Cách. Cách. Cách. Tiếng mấy quân cờ gỗ tròn tròn, gõ mạnh xuống mặt bàn khắc sâu mới vui tai làm sao! Tám mươi mốt ô chia hai phe xanh đỏ, mỗi bên gồm một Soái, các đôi Vệ, Pháo, Trọng rồi Khinh Kỵ từ trong ra và chín quân Binh đối đầu nhau. Bên ngoài, dọc theo các cạnh là dãy số từ một tới chín, bao phủ một nửa bàn cờ hình vuông. Gần như là sa bàn, nhưng thứ này lại được phát minh sau khá lâu, vào khoảng hai ngàn năm trước, còn sa bàn quân sự với các hình khối và ô kẻ tọa độ đã có từ lâu rồi.
Đối diện nhau qua bàn cờ, Oa Lân và Hương Hương đều cúi thấp người, tay chống cằm, tay nắm chặt gấu quần mà nhìn tình hình. Có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/flame-phantom-viem-ma/2477675/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.