“Đừng sờ vào cái đó, Butt.”
Nealy thấy đứa bé đang kiễng lên với lấy chiếc cần gạt số.Đứa bé quay lại nhìn chị gái mình, cười nhe răng rồi cho tayvào trong miệng.
“Cô sẽ không gọi con bé là Butt đâu,” Nealy nói.
“Vậy làm sao con bé biết cô gọi nó?”
Nealy từ chối tham gia vào một cuộc tranh cãi. “Cô có ý này.Đặt cho cô bé một cái tên khác đi. Tên gọi thân mật thôi.”
“Tên kiểu gì cơ?”
“Cô không biết nữa. Marigold – Cúc vạn thọ thì sao.”
“Chẳng ra đâu vào đâu hết.”
“Nó có thể hơi vô nghĩa, nhưng vẫn tốt hơn Butt.”
“Con bé đang nhón lên nghịch tiếp đấy. Bế con bé ra đây đi.”
Nealy quá mệt với việc bị sai vặt bởi một đứa trẻ. “Bởi vìcháu đã biết rõ thói quen nghịch ngợm của con bé nên chắccháu trông con bé tốt lắm.”
“Vâng, đúng thế,” Lucy cười chế giễu.
“Cô nghĩ như thế là tốt nhất. Rõ ràng cháu rất thích con bé.”
Mặt Lucy ửng đỏ bên dưới lớp trang điểm. “Không hề! Cháu không thể chịu nổi con chuột nhắt đó.”
Nealy ngắm cô bé kỹ hơn. Nếu cô bé không thích em mình tới vậy, tại sao cô bé vẫn luôn cẩn thẩn theo dõi con bé từng bước chân như thế?
Cô nhóc Butt – Marigold – với lên chiếc cần gạt số lần nữa.Nealy lao tới phía đó, trượt tay xuống dưới cánh tay bé bỏngkia, bế cô bé về phía chiếc ghế dài rồi đặt xuống. Cô nhócđứng vững với một tay bám lấy ghế rồi nhướn cổ về phía chịgái mình, người đang kiên quyết ngó lơ cô. Cô bé ré lên đòi đểthu hút sự chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/first-lady-de-nhat-phu-nhan/116369/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.