Hè nghỉ được mấy ngày là lại phải vào thành phố học, tối đó hơn mười giờ bạn mới đi chơi cùng nhóc em họ về, cả hai nào đi dạo chợ đêm, đi công viên giải trí, đi ăn uống các kiểu, trời tối thui mò về cũng là lúc cả nhà đã tắt đèn ngủ. Hớt hải gọi điện cho Yoongi nhờ anh ra mở cửa, đợi một lúc mới thấy anh đi ra cùng vẻ mặt hầm hầm.
“Mày đi đâu giờ này mới về hả? Có biết khuya nay đón xe không?”
“Cho em xin nhỗi đi mò, nay đi ăn chia tay! - một năm có mấy lần về chơi nhà, thế nên đi ăn chia tay, có nhiều nhặn gì đâu?
“Vào nhà rửa mặt rồi xếp đồ!”
“Ok sếp!”
Xếp nghiêm tay trước trán, bạn cười hì hì. Anh trai bạn là vậy đó, la thì la mà thương thì thương, tuy là đôi lúc la nhiều hơn
“Này!”
Một lát sau có người tới trước cửa phòng mở của bạn ngoắc tay.
“Cầm tiền ra đó mà mua đồ ăn thêm, mày ốm anh xót!” - giọng anh lớn lắm, lớn như tiếng muỗi kêu ấy, tuy là vậy bạn vẫn nghe rõ mồn một nha, không phải ngượng.“Anh sợ gì lại sợ em ốm?” - chống chế thế nhưng bạn vẫn cầm tiền anh đưa - “Bảo đảm sẽ nuôi con em của anh mập thây luôn, yên tâm nhé!”
“Ừ!” - Yoongi không nói nữa, cụp mắt quay về phòng.
1h, chưa gì phải đi rồi. Bạn gà gật xách bọc đồ ăn mẹ gói cho, đi phía trước Yoongi vai mang balo của bạn, tay kéo vali cũng của bạn.
Đường quê buổi đêm tĩnh mịch nên mọi âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fic-ngan-cua-bangtan-va-army/1326955/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.