Hôm ấy là thứ bảy và bạn còn một tiết Mác nữa là xong rồi, tặc lưỡi xếp nếp chiếc ô nhỏ màu vàng của mình rồi đặt vào một góc tường, bạn xách cặp đi về chiếc bàn thứ hai từ trên xuống.
Hôm ấy mưa to từ sáng nên chẳng mấy người tới lớp sớm cả, đếm đi đếm lại mới có hai mống, một là bạn còn hai là cái tên đang gục mặt trên bàn đầu, Kim Namjoon.
Bạn biết Namjoon là vì có lần bạn sang học ké lớp A1 của cậu môn Văn hóa Anh, lần ấy đã ấn tượng tên lớp trưởng dáng người cao kinh khủng nào đó rồi, mái tóc ánh bạc với áo bomber khoác ngoài hoodie in chữ “Want me hit your a*s?”, nhìn khác gì đầu gấu đâu chứ? Vì từ nhỏ bạn bị ảnh hưởng tính cách bộc trực phán xét của bố nên mới nghĩ thế thôi, cho đến khi thấy cách cậu ta dõng dạc đối đáp với thầy Jung, từng câu từng chữ với phong thái bất khuất không sợ gì ngoài bản thân ấy làm bạn bị choáng ngợp. Bất chợt bạn buộc miệng thốt, “F*ck, gì mà đẹp trai dữ vậy trời?”, đúng vậy, đẹp kinh điển luôn ấy, không phải ai cũng đánh giá cái đẹp từ nội tại bên trong như bạn đâu, nên người như bạn đã khen Joon đẹp thì dù cậu ta có cạo trọc lóc mà thần thái vẫn đỉnh như vậy thì có mà đẹp thấy ba má nhé? Nhưng thật không may, mỗi lần bạn thầm gào thét thì nhỏ bạn thân Kim Yu của bạn ngồi đằng sau đều nghe được, nhỏ như mọi khi sẽ lịch sự cười khinh khỉnh vào mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fic-ngan-cua-bangtan-va-army/1326953/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.