Jung Hoseok thật sự là một vị tiền bối khó lường.
Anh ấy bình thường có thể cười cười nói nói, tâm trạng vui vẻ với bạn, chỉ tới khi bạn cùng anh ấy bước vào phòng tập nhảy.
Jung Hoseok khi giận thì giận cực kì, nhưng qua rồi thì thôi, anh ấy không hay thù dai, cho tới khi trong phòng tập, bạn vô tình phạm lại cái lỗi mà trước đó, anh đã nhắc bạn n lần.
"...", đôi mắt ấy khẽ lườm lườm, biểu tình đúng là kiểu "Hãy cho anh một lí do để tiếp tục kiên trì với em đi?"
@@
Như đã nói, Jung Hoseok khá nóng tính, cũng dễ nguội trở lại. Trong giờ tập có thể mắng bạn xơi xơi như thế, là "Rốt cuộc ở nhà em có chịu tập luyện gì không vậy?", "Em nói muốn trở thành idol? Thực tế không có idol nào như em hết!",... cũng không nghĩ con bé hay cười hay nói như bạn sẽ buồn. Cúi đầu, bạn chỉ ậm ừ, giờ giải lao thì nhanh nhanh chóng chóng lủi ra một góc, cũng chẳng như mọi khi xuống dưới mua nước cho anh nữa. Jung Hoseok biết bạn còn giận nên sau khi bàn giao công việc cho đội phó xong, anh liền vác balo lên, một bên của bạn một bên của anh mà đi tới. Thấy bạn không thèm ngẩng đầu lên dù đã trông thấy mũi giày của mình, Jung Hoseok thở dài, anh cởi balo rồi ngồi xuống, bó gối nhìn vào mắt bạn - cái người vốn dĩ đang chỉ biết cúi đầu, "Còn giận sao?"
"..."
"Anh không cố ý, em cũng biết mà?" "..."
"Hay đằng ấy muốn tôi đưa đi ăn mì lạnh? Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fic-ngan-cua-bangtan-va-army/1326934/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.