Dưới làn nước sâu hun hút đó, em thấy gì?
Đó là một nỗi ám ảnh. Như mùi một loại thuốc lá có tính chất gây nghiện cao. Câu hỏi ấy là một niềm day dứt. Đủ mãnh liệt để kéo tuột Dan đi nghìn dặm. Đủ tàn bạo để làm tan nát trái tim cậu.
Chloe đã chết vào mùa xuân năm hai mươi ba tuổi, tại hồ Victoria.
Họ gặp nhau lần đầu trước ngõ dẫn vào quán café của Chris. Một cái quán eo hẹp, nhưng lạ thay, nắng vẫn len lỏi vào được vào các buổi sáng đẹp trời. Nàng ngồi như một đóa hoa kiều diễm bên quầy bar, vừa uống capuccino vừa lên kế hoạch cho chuyến đi sắp tới. Khi ấy, nàng gặp Dan, ngay trong chính giai đoạn bình thản nhất của cuộc đời cậu.
Dan như một mảnh trăng khuyết, mỏng mảnh, bất toàn, dù có làm vẻ điềm nhiên cũng khiến người ta day dứt.
Câu đầu tiên nàng hiếng mắt hỏi cậu: – Anh có thích Uganda không?
-Uganda?
-Nó ở châu Phi.
-Có gì ở Uganda?
-Tôi không biết. Nhưng có lẽ sau khi tốt nghiệp đại học tôi sẽ đến đó. Cùng với Tanzania. Những người bạch tạng ở Tanzania bị truy đuổi và giết chết. Như một thứ đồ tế lễ.
-Châu Phi là cái xứ nóng như bánh nướng – Dan lơ đãng nói.
Chloe bật cười, yêu kiều phóng túng. Hài hước lắm, nàng nói. Nàng chưa thấy một ai như Dan.
Họ đến với nhau một tháng sau đó. Trong một cơn mưa trái mùa tầm tã rơi trên mái hiên, dội nước vào các máng xối. Chloe say đắm ghì chặt lấy cậu, lấy sự mỏng mảnh nơi cậu. Dan sợ hãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/faraway-blue-trong-mien-xanh-tham/127473/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.