Chương trước
Chương sau
"Chúng ta đã nói trước rồi mà? Trước khi công khai phải trao đổi với chị trước."

Vưu Cầm tức giận muốn đau đầu, kiếp trước chị tạo nghiệp gì mà rơi vào nghệ sĩ như vậy chứ. Mấy người đại diện khác hâm mộ Chu Nhiêu là nghệ sĩ thiên phú trời ban, hoàn toàn không biết bà cô này tính nết thế nào, cả ngày chị phải theo sau cô nàng thu dọn cục diện hỗn loạn!

"Bây giờ đồng tính luyến ái là hợp pháp, nhưng em xem dưới bầu trời này, có người nào không liều mình che giấu tính hướng của mình chứ, em thì ngược lại, trực tiếp vạch trần! Có biết hai người các em có sức ảnh hưởng thế nào không?"

"Bây giờ tốt rồi, Weibo tê liệt, chứng thực trong tay em cũng không có, chúc mừng em được nghỉ ngơi nửa năm, đi yêu đương đi!"

Vưu Cầm nói xong liền ngã vào sofa, hương vị lẩu nồng đậm muốn chảy nước mắt, em ấy còn dám ăn lẩu, từng chuyện bực mình cứ lần lượt xảy ra!

Chu Nhiên cáu kỉnh châm điếu thuốc, vén tóc xoăn rũ trên mặt ra sau tai, kìm nén tức giận nói: "Em không có yêu đương với cậu ta!"

"Em không yêu đương với cô ấy?!"

Vưu Cầm hoài nghi xoay người nhìn cô, "Vậy đây là chuyện gì?"

Cũng không thể là bên Lục Già tự quyết định chứ.

"Làm sao em biết được?" Chu Nhiêu mất kiên nhẫn rút điếu thuốc, bực bội cầm điện thoại muốn gọi điện thoại cho Lục Già, nhìn đến dãy số chín năm chưa từng liên lạc kia, cô vẫn không nhấn xuống.

Đây là chuyện gì chứ, suốt chín năm không liên hệ, cũng không gặp mặt, ai ngờ vừa lên lại là "Đây là bạn gái tôi", trong đầu Lục Già đang nghĩ gì vậy?

Chu Nhiêu cũng không nghĩ Lục Già sẽ thật sự thích mình, nào có ai thích người ta mà như vậy chứ!

Đối diện hai đại lão bùng nổ như núi lửa, thỏ trắng nhỏ Trương Uyển lạnh run, lùi vào một góc lướt Weibo.

Đúng vậy, mới vừa xuất hiện chủ đề #Hoa hồng đỏ và bạch nguyệt quang bên nhau#.

Nhìn đến Weibo vừa mới xuất hiện kia, Trương Uyển không nhịn được "khúc khích" cười ra tiếng, sau đó cô ấy nhận được ánh mắt như dao của hai đại lão.

"!!!"

"Cái đó, em lướt Weibo..." Trương Uyển thật cẩn thận giơ điện thoại lên, chống đỡ ánh mắt như đao lạnh lẽo, co rúm lại nói: "Đánh giá trên Weibo cũng tốt..."

Chu Nhiêu liếc mắt nhìn điện thoại, trên tiêu đề #Hoa hồng đỏ và bạch nguyệt quang bên nhau# rõ ràng đề chữ "Hot", người tham gia đề tài cũng đã đột phá một trăm vạn.

Mà nóng nhất chính là:

"Lợn con màu hồng phấn V: #Hoa hồng đỏ và bạch nguyệt quang bên nhau# @Lục Già đã công khai rồi, @Nhiêu ca hôm nay một mét bảy khi nào thì công khai?"

Công khai công khai, công khai cái quỷ gì, chuyện không tồn tại, cô công khai cái rắm!

Chu Nhiêu hút thuốc đến đau đầu, cô cảm thấy hẳn là do bản thân tức giận, sớm muộn gì cũng phải chuẩn bị mấy viên thuốc giảm đau tim khẩn cấp, lỡ đâu bị hôn mê đột ngột phải làm sao?

"Thật ra nhóm fans cũng tốt đó..." Trương Uyển nhỏ giọng nói, "Đều đang bảo chị công khai đi."

Cô ấy không dám nói, bởi vì Chu Nhiêu chậm chạp không đăng Weibo thừa nhận, có nhiều fans Lục Già nói chuyện quái gở, phỏng chừng lúc này vẫn đang xem cô là bạn gái được chính chủ thừa nhận, bọn họ mới không mở miệng mắng chửi người.

Nhưng đã bắt đầu xuất hiện những bàn tán "Chu Nhiêu cặn bã", "Đau lòng Già thần" linh tinh rồi, cũng không ít lời phụ họa theo.

Nhưng Trương Uyển thì lại biết được tin tức, là một fan kiên trinh không thay đổi của Lục Già cũng cảm thấy hành động này của Lục Già có hơi quá đáng, hoàn toàn chính là đẩy Chu Nhiêu vào lửa.

Không đợi Chu Nhiêu và Vưu Cầm ra quyết định, điện thoại Trương Uyển lại phát ra âm thanh thông báo lảnh lót ---

"Lục Già lại đăng Weibo!"

"Lục Già V: các bạn fans chú ý ngôn từ bản thân, chuyện này là do tôi tự ý quyết định, Nhiêu Nhiêu hoàn toàn không biết gì cả. Các bạn không biết chuyện giữa tôi và cậu ấy đừng tự đoán bừa. Ngoài ra, cho dù cặn bã, cũng là tôi cặn bã."

Trương Uyển đọc xong Weibo này, thật cẩn thận nhìn hai vị đại lão.

Vưu Cầm đứng dậy, chân dài bước đến trước mặt Chu Nhiêu, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào đôi mắt phượng của Chu Nhiêu, như muốn nhìn thẳng vào tim cô. Mày liễu nhướng lên, hỏi: "Nhiêu Nhiêu, em có chuyện xưa với cô ấy khi nào vậy?"

Chu Nhiêu đảo mắt, ngoài miệng nói: "Chuyện xưa cái khỉ gì, chẳng qua là ngồi cùng bàn sáu năm, sau khi thi đại học xong thì không còn liên hệ."

Trương Uyển khiếp sợ siết chặt điện thoại, nếu tin tức này truyền ra ngoài, nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn ---

Chu Nhiêu và Lục Già từng là bạn cùng bàn sáu năm, vậy, bảo bối Chu Nhiêu, và Già thần kia.

Rõ ràng năm năm này hai người tỏ vẻ hoàn toàn không biết nhau, còn thấp thoáng ý tứ một núi không thể có hai hổ, một người nổi tiếng từ màn ảnh rộng, một người ổn định ở phim truyền hình, hai người cũng không tham dự cùng một hoạt động nào, càng đừng nói là ở cùng một khung hình.

Vưu Cầm hoài nghi nheo mắt, "Vì sao lại không liên hệ?"

Chu Nhiêu quay đầu, thuận miệng nói: "Không phải vì có chút ít xích mích của con gái sao, còn có thể có gì nữa chứ."

Vưu Cầm mới không tin lý do này, chị không chút khách khí suy đoán: "Nói không chừng là em tỏ tình với người ta bị từ chối, thẹn quá hóa giận mới cắt đứt liên hệ với cô ấy."

Miệng vết thương cứ thế bị vạch trần, Chu Nhiêu lại mặt không biến sắc rút điếu thuốc, phun ra khói trắng trước mặt Vưu Cầm, lười biếng nói: "Chị xem tiểu thuyết nhiều quá rồi, mấy cô gái trẻ vốn khó đoán mà, hôm nay cười với chị, ngày mai đã trở mặt, nào có như trong kịch bản thế."

Thấy vẻ mặt Vưu Cầm không tin, Chu Nhiêu lại nói: "Còn nữa, lấy ngoại hình của em, ngay cả Uyển ngốc sắp kết hôn còn cầm lòng không đậu, ai có thể từ chối em được?"

Vưu Cầm lạnh lùng hắt cho cô một chậu nước lạnh, "Những người khác không thể, nhưng Lục Già thì không chắc."

Chu Nhiêu kẹp điếu thuốc, vừa ấn tàn thuốc vào trong bát, vừa xua tay, giọng nói có chút run rẩy khó phát hiện, "Xem như em nhìn ra rồi, ở trong phòng này không nên là em, hẳn nên là Lục Già mới phải, em là người ngoài duy nhất."

Lục Già cũng thật là, một không kiếm tiền cho bọn họ, hai không phát lương cho bọn họ, vậy mà cả đám đều thiên vị cậu ta.

Chu Nhiêu đứng dậy đi ra ngoài, Trương Uyển vội ôm lấy cô, cầu xin tha thứ: "Nhiêu ca Nhiêu ca, không phải vậy đâu, em siêu yêu chị, chuyện Lục Già làm lần này, em sẽ diss* chị ta! Nếu chị ta ở đây, em giúp chị mắng chị ta, đây là chuyện gì chứ, đẩy Nhiêu ca nhà chúng ta vào lửa, em từ fan sẽ thành anti! Thấy chị ta một lần mắng một lần! Đồ cặn bã, em nhổ vào!"

*Diss: ngôn ngữ mạng, chỉ việc công kích, thù địch, xúc phạm ai đó.

Suýt nữa bị chọc cười, Chu Nhiêu xoay người từ trên nhìn xuống cô ấy, "Em thật sự trở thành antifan, thấy cậu ta một lần mắng một lần?"

"Đúng vậy!" Trương Uyển vẻ mặt kiên định, chỉ thiếu không giơ tay thề.

Chu Nhiêu nghiêm túc yêu cầu: "Được, vậy sau này em nhìn thấy cậu ta, thay mặt chị mắng cậu ta!"

Trương Uyển không chút do dự đáp ứng: "Được!", chỉ cần ba ba Nhiêu vui vẻ, chuyện gì cô ấy cũng làm!

Nghe cô ấy nói thế, Chu Nhiêu lúc này mới ngồi xuống.

Đáy lòng Trương Uyển trộm thở phào, âm thầm cầu nguyện sắp tới đừng nhìn thấy Già thần, nếu thật sự muốn gặp, chờ Nhiêu ca quên sự kiện này đi.

Cho dù thật sự từ fan thành antifan, cô ấy cũng không nỡ nặng lời với người mình từng thích.

Chu Nhiêu vừa mới ngồi xuống, đã thấy Vưu Cầm cầm điện thoại xoay người đi về phía ban công.

Chu Nhiêu khó hiểu hỏi: "Chị làm gì vậy?"

"Gọi cho người đại diện của Lục Già," Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Vưu Cầm truyền từ ban công đến, "Nghệ sĩ của cô ta ta kéo em xuống nước, chọc ra rắc rối lớn như vậy, chị phải lột một lớp da của cô ta xuống."

Nghe nói như thế, Chu Nhiêu mới nở nụ cười.

Đúng vậy, đây mới là dáng vẻ người đại diện và trợ lý của cô nên có.

Theo thời gian nhiệt độ lại lên men thêm nữa, hot search Weibo đã bị chiếm đến năm cái, theo thứ tự là:

#Lục Già Chu Nhiêu lên tiếng công khai#

#Hoa hồng đỏ và bạch nguyệt quang bên nhau#

#Nhiêu ca mau công khai đi#

#Lục Già tự nhận cặn bã, không cho fans mắng Nhiêu Nhiêu#

#12.28 một ngày thất tình của đôi bên#

Khu vực bình luận Weibo mới nhất của Chu Nhiêu cũng bị fans đồng lòng đẩy lên "Nhiêu ca mau công khai đi! Chúc hai người vui vẻ hạnh phúc!"

Toàn bộ đều là những lời này, Chu Nhiêu xem đến đầu muốn phình to.

Sinh nhật cô trước đây cũng chưa từng thống nhất đến như thế.

"Công ty mua thủy quân* à?" Chu Nhiêu vừa ăn khoai tây, vừa lướt Weibo của mình.

*Thủy quân: một nhóm người được thuê để nâng hoặc dìm một nghệ sĩ, tác phẩm (có thể là gian lận bằng cách mua like, mua người theo dõi hoặc "làm ngập" các diễn đàn bằng những bình luận giả).

Ăn snack trước mặt Vưu Cầm, Vưu Cầm còn không mắng cô, Chu Nhiêu muốn cười thành bông hoa luôn rồi.

Khổ nhục kế đúng thật là tốt!

Vưu Cầm vừa nói chuyện điện thoại xong vô cùng thoải mái giải thích: "Không cần phiền toái như vậy, thông báo cho các fans đứng đầu là được."

Vậy mà chị có thể được người đại diện tự phụ của Lục Già kia nhượng bộ, loại chuyện này khiến cho người ta sảng khoái cả người.

Chu Nhiêu và Lục Già vốn ở hai công ty đối lập, bình thường công ty hai nhà cũng là cao thủ so chiêu tàn sát khốc liệt, nhưng tài nguyên của Lục Già tốt hơn nhiều so với Chu Nhiêu, nhà mình cũng thường xuyên bị đè đầu, bây giờ cuối cùng có thể chuyển mình!

Thấy vẻ mặt xuân phong đắc ý của chị, Chu Nhiêu khoanh chân hỏi: "Sao rồi? Bàn bạc thế nào?"

Vẻ mặt xưa nay vốn nghiêm túc còn hơn giáo viên chủ nhiệm của Vưu Cầm lộ ra ý cười hiếm thấy, nói: "Chúng ta đã thỏa thuận thành công."

"Vâng."

Chu Nhiêu chờ sắp xếp tiếp theo của chị.

"Chuyện này là do Lục Già gây ra, để bồi thường, tài nguyên một năm tới của Lục Già đều sẽ dùng chung với em, hơn nữa ưu tiên quyền lựa chọn cho em, nói đơn giản chút, cô ấy sẽ nhặt lấy thứ em không cần." Vưu Cầm nói tới đây, trên mặt hiện lên một tia đắc ý, có thể khiến đối phương chảy máu nhiều đến thế này, Vưu Cầm chị có thể được xưng là người đại diện kim bài rồi.

Tài nguyên trên tay Lục Già là gì? Danh tiếng ở quốc tế của cậu ta là hạng nhất, trong tay toàn là tư cách đại diện phát ngôn của các thương hiệu nổi danh quốc tế, càng đừng nói đến ekip hợp tác hạng nhất.

Chu Nhiêu nghe nói thế không nhịn được líu lưỡi, lập tức giơ ngón cái cho người đại diện nhà mình.

Lợi hại!

Nhưng mà, tình huống trước mắt phải giải quyết thế nào.

Hơn nữa, công ty của Lục Già có thể lùi một bước lớn như vậy ư?

Dù sao cũng phải có yêu cầu chứ, cũng không thể làm từ thiện được.

Chu Nhiêu nói ra nghi vấn của mình, "Công ty cậu ta có thể đồng ý sao?"

Vưu Cầm vừa nghe liền nhịn không được che miệng cười, "Đồng ý, đương nhiên đồng ý.", đây còn là do bên kia chủ động nói nữa!

Nhưng chuyện này cũng không cần nói với Chu Nhiêu.

Chu Nhiêu không khỏi trao đổi ánh mắt với Trương Uyển, vẻ mặt Trương Uyển cũng khiếp sợ.

Chu Nhiêu truy vấn: "Vậy còn sau đó?"

Vưu Cầm còn đang chìm đắm trong niềm vui rốt cuộc cũng đã chuyển mình, nghe được câu hỏi của cô còn chưa phản ứng kịp, "Sau đó cái gì?"

Chu Nhiêu giơ điện thoại lắc lắc với chị, phía trên là trang chủ Weibo của Lục Già, cô nói: "Đương nhiên là sau đó của chuyện này."

"À, em công khai yêu đương với cô ấy đi!"

Vưu Cầm nói như đương nhiên.

"......".

"Sao sắc mặt lại khó coi thế? Chuyện tốt như vậy, cười một cái nào!"

Có quỷ mới cười được, công khai cái rắm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.