Đáy lòng Lục Già rơi lộp bộp, trên mặt lập tức hiện lên vẻ ngoan ngoãn nghe lời, đi đến bên giường ngồi xuống.
Vừa mới ngồi xuống, gò má đã bị hai ngón tay kẹp lấy véo xuống.
Lục Già: QAQ
Tắm rửa xong vào phòng, việc đầu tiên Chu Nhiêu làm là tắt camera, cô sẽ không lo bị quay trúng.
Chu Nhiêu khẽ vặn hai ngón tay, phần thịt ở giữa hai ngón tay lập tức ửng hồng. Cô nhướng mày nói: "Hôm nay không có xương à? Cả ngày dựa vào vai tôi."
Lục Già rầm rì nhìn Chu Nhiêu, thấy đôi mắt cô rũ xuống, sắc mặt lạnh nhạt như thường, trong lòng vừa động, đưa tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, mạnh mẽ vùi đầu chôn trong lồng ngực cô, cuối cùng còn không cam lòng cọ cọ.
Ấn đường Chu Nhiêu nhảy dựng, hai tay nhéo lấy lỗ tai Lục Già kéo ra khỏi ngực mình, người kia cũng không nghe lời mà rời đi, ngược lại được một tấc lại tiến một thước mạnh mẽ cọ vào.
"Lục Già ---"
Ngữ điệu Chu Nhiêu trầm thấp, ý tứ cảnh cáo trong đó không cần nói cũng biết.
Giọng nói rầu rĩ của Lục Già truyền đến: "Cậu nói đi, mình nghe mà."
Chu Nhiêu đau đầu một hồi, thế này bảo cô làm sao nói đây?
Vừa cho cậu ta ăn đậu hũ* chỗ ngực mình, vừa bảo cậu ta đừng như không có xương mà dính vào người mình.
*Ăn đậu hũ: chiếm tiện nghi, sờ mó, động chạm vào cơ thể người khác.
Chu Nhiêu không nói lời nào, Lục Già cũng không hé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fans-deu-muon-toi-cong-khai/2457811/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.