Chap này sẽ nói về kí ức của Thiên Yết và một số bạn khác.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong cơn say mất tự chủ ấy, ông ta đã cưỡng hiếp mẹ tôi, nhưng mẹ tôi vẫn chấp nhận điều đó vì thật ra bà cũng rất yêu ông. Trớ trêu thay, mẹ bị ông ta tuyệt tình còn vô tâm kêu bà uống thuốc tránh thai. Nhưng bà đã trái ý ông ta và rồi hạ sinh tôi, một đứa con không nên hiện diện trên thế giới này, ừ thì mẹ con chúng tôi đã sống với nhau rất hạnh phúc nhưng đời không như mơ, bà đã bị mấy mụ vợ của ông giết...
Tại sao một đứa nhóc mười tuổi phải đối mặt với những điều như thế mà không phải là cảnh gia đình sum vầy hạnh phúc? Nực cười thay cho cái số phận cay nghiệt đó, Thiên Yết bị đưa vào cô nhi viện, cái nơi tưởng chừng như yên bình lắm.
" Choang " tiếng hất bát kèm theo những tiếng cười sảng khoái.
- Liếm đất đi con chó! - Thằng nhóc mặt ngáo châm biếm Thiên Yết. Anh không thèm trả lời lại, ung dung bỏ đi, " Một điều nhịn, chín điều lành" mẹ đã dạy thế đấy. Nhưng Thiên Yết đã dừng lại khi câu nói ấy cất lên.
- Đúng là mẹ nào con nấy, đều là một lũ ăn bám cả - Tụi nó vẫn tiếp tục cười và nói - Loại đàn bà đấy chỉ dùng để làm ấm giường thôi chứ còn cái gì nữa đâu.
Xin lỗi mẹ, con không thể giữ lời hứa được nữa rồi. Bọn khốn nạn đó dám động đến mẹ thì dù là gì con cũng không tha. Thiên Yết như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfiction-xu-nu-i-am-a-boss/27116/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.