*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe tiếng quát, hai chị em Ami giật mình quay lại. Seong gặp người ngoài thì thường rất nhút nhát lên cô cuống quýt xin lỗi:
- Xin lỗi anh, đã làm phiền rồi.
Một triết lí thật giản đơn là núi lửa đang muốn phun trào thì một câu xin lỗi làm sao xoa dịu được cơ chứ:
- Cô tưởng xin lỗi là xong à, tôi chọn đi cái toa đặc biệt này để không phải gặp mấy cái người bất lịch sự như vậy nhưng sao những người như này cứ bám dai như đỉa thế.
Seong lại càng khúm núm:
- Xin lỗi, em không cố ý...
Ami vẫn ngồi đấy từ nãy đến giờ. Cái con nhỏ Seong kia ở nhà nghịch như quỷ mà bây giờ ra đường gặp người lạ lại như rôbốt mất điện trông thật là thảm nhưng dù sao đi nữa, nó vẫn là em gái của Ami, cô vẫn là nên bênh nó, với lại từ lúc sinh ra chưa ai (kể cả người bề trên)dám nói hai chị em cô là " bám dai như đỉa " vậy mà cái tên từ trên trời rơi xuống này đã nói như vậy. Và nhiệm vụ cấp bách bây giờ là cho tên không biết trời cao đất dày kia... một trận.
Nói làm cô lấy tay đẩy con em dịch ra một chút, đứng lên cắt lời tên kia làm bộ khúm núm:
- Xin lỗi vì đã cắt lời nhưng em gái tôi nó không cố ý, nó đã cố tình xin lỗi anh rồi, anh không cần thiết phải dồn nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfiction-jungkook-tinh-yeu-cat-canh/117718/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.