Ngày hôm sau.
Triệu Gia Mẫn chậm rãi mở mắt ra, chỉ cảm thấy trước mặt có chút mông lung, đầu có chút choáng váng. Hơi quay đầu lại
nhìn thấy người con gái xinh đẹp như tiên tử mà mình gặp ở trung tâm thương mại gần trong gang tấc....Mặc dù hơi mơ hồ, thế như vẻ mặt nhu hòa xinh đẹp lúc ngủ, trên chán có mấy ngọn tóc buông xuống, nhìn chung đều là một vẻ xinh đẹp mê hoặc lòng người, làm cho lòng người xúc động không thôi.
Triệu Gia Mẫn ngây ngẩn, đây là nằm mơ??...Như thế nào mới gặp một lần liền say mê đến mức ngủ cũng làm mơ?
Một tay Triệu Gia Mẫn đỡ trán, lắc đầu, lúc mở mắt ra lần nữa, dung nhan của Cúc Tịnh Y ngày càng rõ ràng.....Toàn thân Triệu Gia Mẫn cứng nhắc, đây...là tình huống gì?...Đầu óc Triệu Gia Mẫn choáng váng, người này.... sao lại ở đây?
Triệu Gia Mẫn nhìn đầu vai lộ ra da thịt trắng nõn của người con gái này, Gia Mẫn nuốt nước miếng một cái, tay run run vén một góc chăn lên, nhìn vào trong.... Giống như điện giật, Triệu Gia Mẫn nhanh chóng thu tay về, sắc mặt tái nhợt, đầu óc trống rỗng, mình đây là đã làm gì?
Có thể động tác của Triệu Gia Mẫn làm ảnh hưởng đến Cúc Tịnh Y đang ngủ say. Trong giấc mộng đôi mi của Tiểu Cúc hơi nhăn, lông mi bất an giật giật như muốn tỉnh lại. Mở ra con ngươi đen láy trong suốt, một tia mê ly, khi nhìn Triệu Gia Mẫn, tròng mắt thay đổi rõ ràng, kí ức hôm qua đột nhiên tràn về.
Triệu Gia Mẫn trầm mặc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanficsavokiku-nu-hoang-chua-te-bong-dem-em-la-cua-chi/127575/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.