Bạch Lạc Nhân dùng ánh mắt quan ngại nhìn Cố Hải: "Trong đầu cậu còn chứa thứ gì khác không?"
"Tôi nhịn cả tuần rồi, bảo bối." - nhào qua ôm ôm, vuốt vuốt.
Bạch Lạc Nhân gỡ tay hắn ra khỏi người mình: "Còn nói? Ai là người bắt đầu?"
"Ai bảo cậu không tin tưởng tôi?"
"Tôi là nghĩ cho ai phải làm vậy? Ông chủ Trương đón đường khuyên can bộ cậu nghĩ ông ấy tốt lắm à? Ông ấy cũng chỉ muốn bảo toàn chén cơm thôi. Hải Nhân có chuyện, ông ấy cũng mất phần nào uy tín. Người ta đã nói đến thế rồi cậu còn cố chấp được sao?"
"Ừ tôi cố chấp đó. Tôi không những cố chấp mà còn bất chấp nữa. Mặc kệ thế nào tôi vẫn muốn công khai mối quan hệ này. Tôi không gì phải xấu hổ." - Cố Hải hất mặt đáp lại, giọng điệu cứng đầu.
Bạch Lạc Nhân hạ thấp giọng: "Ý cậu là tôi xấu hổ? Cố Hải. Cậu có gan thì nói lại câu đó một lần nữa đi."
Bị sát khí của người đối diện doạ đến lắp bắp, một phần cũng vì hắn sợ vợ hiểu lệch lại sinh thêm chuyện: "Ý... Ý tôi không phải vậy. Tóm lại không việc gì phải giấu diếm."
"Được rồi, không giấu nữa. Công khai thì công khai, sau này Hải Nhân có bất trắc đừng đến kể khổ với tôi. Tôi mặc kệ cậu."
"Hải Nhân sẽ không có bất trắc."
"Có trời mới biết."
"Cậu trù ẻo chúng ta à?"
"Tôi chỉ trù ẻo cậu thôi"
Người này một câu, người kia một câu, hai người đôi co
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-thuong-an-quyen-3-cuoc-song-hon-nhan/3259714/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.