Nam Phong chưa đi công tác trở về nhưng đã được Hoa Trân gọi điện thông báo về người hàng xóm có vài phần thân thuộc và có liên quan đến tên nhóc Tuấn Khải chết tiệt
Nam Phong không nói gì, vì anh biết cô chỉ có thể giải quyết được vấn đề cô mới gọi điện cho anh như vậy. Cuộc điện thoại này chỉ là thông báo thôi
Ngoài ra, cô còn nói cô muốn học đại học
Anh mau chóng thu xếp công việc hoàn thành chuyến công tác sớm nhất có thể để trở về nhà, bàn việc học đại học với cô
Minh Hàn đang đắp mặt nạ ngồi xem chương trình TV buổi tối thì nghe tiếng chuông cửa reo ing ỏi. Vì nghĩ Nam Phong ngày hôm sau mới về nên cô tưởng đó là người hàng xóm thân thuộc bên cạnh, bèn vác nguyên cái mặt nạ ra mở cửa
Đập vào mắt Minh Hàn là bộ dạng chững chạc chín chắn của Nam Phong. Mái tóc có phần hơi rối nhưng bộ vest gọn gàng khiến anh không có chút nào bê bối.
Minh Hàn giật mình nhanh chóng đóng sập cửa lại chạy vội vào nhà vệ sinh. Khi cô trở ra với bộ dạng gọn gàng, Nam Phong đã vào nhà nhờ sự giúp đỡ của Hoa Trân
Minh Hàn cười gượng gạo gãi đầu
- Nếu anh đã về rồi thì em xin phép về nhà
Nam Phong hơi ngẩng đầu nhìn Minh Hàn, ánh mắt anh có vài phần lạnh nhạt vô cảm
- Em ở lại đây đi, dù sao cũng muộn rồi
Minh Hàn cúi đầu, giọng lý nhí. Nam Phong cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-thien-duong-la-em/2096884/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.