- Tiêu Hoa Trân, con đứng lại đó cho ta
Tiếng mẹ cô gằn lại đanh thép. Khủng bố khủng bố a, vô cùng khủng bố đi
Cô quay lại nở nụ cười sát thủ giết chết hàng vạn nam sinh nhưng căn bản nụ cười này không có tác dụng với mẹ cô
- Có chuyện gì vậy ạ?
- Con mau bỏ ra cho ta. Ai lại ôm chân cầu thang nhìn mẹ cười quỷ dị, buông mau
Cô nhìn xuống dưới
Ay za, tư thế này của cô quả thực không nói nên lời mà. Nhìn cô như vậy người ta không nghĩ cô là con điên là may cho cô rồi đó
Thu tư thế bất nhã của mình lại, cô tiếp tục đường lên căn phòng yêu dấu
- Con còn định tiếp tục lên?
Cô đứng khự lại. Thảm hoạ, lần này thì đúng là thảm hoạ a. Lựa chọn đi Trùng Khánh hôm nay quả là một lựa chọn sai lầm mà
- Hôm nay con đi đâu?
- Đi chơi- Trả lời rành mạch- Con lớn rồi mẹ cấm con đi chơi sao?
- Trưa sao không ăn cơm nhà, còn không gọi điện thông báo không ăn cơm nhà
- Trưa con ăn cơm ở nhà bạn, còn điện thoại thì- lôi ra- Hết pin rồi
Trưa ăn cơm ở nhà bạn là nói dối còn điện thoại hết pin là sự thật a
- Con còn định nói dối đến bao giờ?
Thót tim
Má mi cô thật khiến trái tim nhỏ bé của cô muốn vụn vỡ mà - Mẹ gọi đến nhà các bạn con đều nói con không ở đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-thien-duong-la-em/2096853/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.