Khải giật mình quay phắt lại, nhìn Nguyên mặt không biểu cảm:
-Chú sáng sớm ra đến đây làm gì? *Đổi chủ đề*
-Hôm nay em đặc biệt sang đây thật sớm để thưởng thức món mà mẹ Đại ca nấu. Lâu rồi bỗng nhiên thấy thèm. Anh không có keo kiệt đến nỗi đuổi em về chứ, Ca? *Nguyên õng ẹo chạy một mạch đến cửa* Zô phòng Đại ca quậy đê.
-Không được qua đó. *Nắm lấy tay Nguyên, kéo ngược trở lại. Để cậu ta nhìn thấy Nhỏ trong đó thật không biết phải giải thích thế nào nữa* Hôm nay không được, để hôm khác đi.
-Không muốn, ứ chịu đâu. Sao hôm nay lại không được chứ.
-Không nói nhiều, chú bảo thèm đồ mẹ anh nấu mà xuống ăn thôi. Nhanh còn đi học nữa.
-Không! Không! Không! Muốn vào chơi cơ. *La lối*
Nhỏ đang ngủ ngon nghe thấy tiếng ồn liền bật ra khỏi giường, tiến đến đạp mạnh vào cửa.
Rầm!!!!
- MẤY...TÊN...KHỐN...KIA....... CÓ CÂM NGAY CHO BÀ ĐÂY NGỦ KHÔNG HẢ????
-...*Mặt hai chàng trở từ xanh sang tím ngắt, da gà da vịt nổi lên rần rần, cái lạnh từ đâu thấm vào xương đến tận tủy*
-...Hải Băng??!!! Sao... lại ở đây? Đại ca đi ra từ phòng này vayyj tức là... HAI NGƯỜI NGỦ CÙNG NHAU? *Mặt Nguyên đen lại, cảm giác tức giận mà nói thẳng là ghen tuông nổi lên, cậu không thể khống chế hành động bản thân lúc này liền quay sang nắm lấy cổ áo Khải giật mạnh* Anh đã làm gì cậu ấy hả? Tên khốn nạn nhà anh. Tại sao lại dám làm thế? HẢ? Trả lời tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-co-ngoc-em-la-cua-toi/3275772/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.