Như nhận ra điều gì đó, Vương Nguyên quay ra chị meck up nói chị đưa tờ giấy đó cho mình. Chị meck up vui vẻ đưa cho cậu tờ giấy rồi cùng đoàn phim đứng dậy rặn rò vài câu và rặn rò các cậu về nhà sớm, mai còn phải đi học nữa. Cả ba gật đầu vâng dạ rồi bỏ điện thoại ra lướt weibo nhưng chỉ mình Vương Nguyên lại chăm chú nhìn vào tờ giấy.
“TFBOYS bị bỏ thuốc tê liệt toàn thân và thuốc biến giọng. Đây là thuốc giải, cho họ uống sau đó kêu họ ăn uống đầy đủ khoảng mười phút sau sẽ trở về bình thường”
Nhưng điều khiến Vương Nguyên chú ý nhất là nét chữ. Nét chữ này... Rất quen...
***
Ba cái bóng nào đó nén nút tại bãi đỗ xe, cả ba tập trung tại chiếc xe hơi trắng có biển số CP-23 0911. Trên tay cầm một thứ kim loại gì đó, ba tên nhanh nhẹn đi tới chiếc xe ấy.
- Dù bị thua cuộc, nhưng không cho chúng về nhà cho chúng ngủ ngoài đường!
Tiểu Vũ nắm chặt miếng kim loại trong tay, con mắt lửa giận bừng bừng, từng từ rít qua kẽ răng. Rõ ràng hắn đã để ý kĩ là trong phòng không có bất cứ chiếc máy quay nào tại sao lại để chuyện này xảy ra cơ chứ? Hắn thừa biết có người quay lén nhưng là ai? Nếu hắn tìm ra nhất định sẽ không tha cho kẻ đó.
- Nhưng ai quay lén chúng ta?
- Mày hỏi tao tao biết hỏi ai?
Ah Uy thẳng tay đập đầu Đại Hùng mà lên giọng. Thằng điên, biết được người quay không lẽ không cho nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-chuyen-tinh-co-bon-la/550709/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.