(T^T)
Chiếc xe tang lăn bánh chạy từ từ ra hướng mặt đường, theo sau là mấy chiếc xe khác nữa. Con phố nhanh chóng chuyển sang không khí ảo lão nặng lề của tang lễ...
Trong xe, mẹ và bà nó khóc ngất đi tới lạc cả giọng... Ngồi cạnh là ba nó và ông nó cũng đau lòng không kém chỉ cố giữ bản thân không sụp đổ để mẹ nó và bà nó có chỗ dựa. Trên chiếc xe TF, Song Lam bật khóc thành tiếng giọng nói thì khàn đặc không nghe rõ, đôi mắt đỏ hoe.
TFBoys mỗi người quay mặt một hướng nước mắt cứ thế tuôn trào. Chỉ còn một cây số nữa thôi! Chỉ còn một cây số nữa là nó và TFBoys âm dương cách biệt không ngày tương phùng. TFBoys sẽ phải làm sao đây? Thiếu bóng nó như trái đất thiếu mặt trời...
Mọi người bên lề đường chỉ chỏ bàn tán, họ thương hại nó. Ai cũng nói nó chỉ là một đứa trẻ nhưng lại ra đi quá sớm để tương lai phía trước bị dập tắt trong tích tắc. Số phận thật biết trêu đùa con người!
*****
Mẹ nó ôm lấy quan tài mà khóc lên khi thấy người ta sắp đặt quan tài xuống huyệt. Mẹ TFBoys và mẹ Song Lam cố gắng tách mẹ nó ra mà bật khóc theo.
- Anh Vũ! Mau đưa chị Vũ về đi!
Ba Khải quay sang ba nó sốt sắng nhắc nhở.
- Tôi không đi đâu hết! Tôi ở với con tôi! Con ơi! Sao con lỡ bỏ mẹ đi thế con? Mẹ biết sống thế nào đây con!?
Mẹ nó hất tay các mẹ ra mà đi tới huyệt định nhảy xuống may mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-chuyen-tinh-co-bon-la/550701/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.