7h tối...
Reng!!! - tiếng điện thoại
Khả Nhi đang soạn tài liệu bị làm cho giật mình, cô tháo chiếc kính xanh dương xuống, bật chế độ loa ngoài
- Ai vậy?
- Tôi đây - cái giọng trầm của Vương Tuấn Khải vang lên bên kia
Hoàng Khả Nhi tự nhiên cảm thấy nổi hứng muốn châm chọc tên kia, lạnh lùng đáp
- Tôi là ai? Đừng có dở hơi thế?
- Vương Tuấn Khải - giọng cậu như gằng từng chữ, hết sức nhẫn nại - mau ra ban công đi
- Không rãnh - cô cười khẩy - ra hóng ai à?
- Ừ thì hóng, mau ra đi
Rồi cậu tắt máy, Khả Nhi lắc đầu không quan tâm
- Kệ cậu, ngồi đây làm đề không sướng hơn phải lết cái thân ra đó không công à?
Nhưng mà... tính tò mò vẫn không kìm chế được...
- Thôi, ra thì cũng mất mát gì đâu
Rồi cô kéo nhẹ ghế, từng bước ra phía ban công
- Có gì đâu chứ? - Khả Nhi ngó xung quanh rồi bĩu môi
- Hey!!! - Vương Tuấn Khải hươ hươ tay ở dưới - nhanh đi, tối nay tôi khao cậu một bữa
- Không thích đi thì sao? - cô nói giọng đầy thách thức - Đào Ngọc Nhi đâu rồi? Rủ cậu ta đi chung ấy
- Cậu có tự đi không hay tôi phải lên đó bế cậu xuống đây? - Tuấn Khải huýt đầu
- Có ngon thì lên đây mà bế tôi xuống đó - Khả Nhi nghiêng đầu - quan trọng là cậu có dò ra được mật khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-anh-len-thoi-thanh-xuan/2445707/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.