- Yô! Lâu rồi không gặp - Mộc Miên giả vờ quan tâm - coi vẻ cũng càng ngày càng soái nhỉ?- Cảm ơn - Vương Tuấn Khải nhếch môi
- Xem ai đây? Đào Ngọc Nhi phải không nhỉ? Trông cậu cũng xinh đó
- Đương nhiên rồi, cậu đừng nói chuyện dư thừa - Ngọc Nhi liếc xéo - tôi nhìn không lầm chứ? Hoàng tiểu thư?
- Đúng là cậu nhìn không lầm - Khả Nhi tắt điện thoại rồi nhìn đăm đămvề lưng ghế, chả buồn nhìn Ngọc Nhi một cái, cô khẽ thở dài - 9 năm, đủđể con người trở nên khác biệt
- ... - Vương Tuấn Khải không nói gì nhưng phần nào đã hiểu được hàm ý của câu nói
- Hai cậu vẫn thân thiết như thế, xin chúc phúc, nhưng giữ kĩ bạn traicậu đi Đào Ngọc Nhi, đừng để cá tuột khỏi lưới rồi mới hối hận
Vừa dứt câu, xe dừng trước tập đoàn Hoàng Khả, Khả Nhi lập tức mở cửa ra ngoài, cô dùng lực mạnh kéo Mộc Miên theo
- Từ từ nói chứ? - Mộc Miên gắt
- Chả có gì để nói hết - Khả Nhi bĩu môi
- Cậu với hắn như chó với mèo, vậy mà không hiểu sao 9 năm trước vẫn có thể kết bạn
- Chuyện cũ đừng nhắc lại, vào thôi
Rồi Khả Nhi đưa Mộc Miên dạo một vòng quanh lầu một, cô có điện thoại đối tác nên để Mộc Miên tự lên lầu
Trên lầu 2 ...
- Cô là ... - một nhân viên chạy đến hỏi han khi thấy Mộc Miên còn đang lơ mơ
- À
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-anh-len-thoi-thanh-xuan/2445703/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.