Khả Nhi chạy thật nhanh, chạy một cách thục mạng, cô như không tin vào sự việc vừa rồi, phải chi là cô đang nhầm lẫn với một cặp trai tài gái sắc nào đó, hay nó đúng là sự thật, cô mong đó là nhìn lầm, và cô mong đây chỉ là giấc mơ, tự cười nhạt với chính bản thân mình
Nhất định là mơ rồi
Rồi bỗng chốc,tim cô nhói lại, đau quá . Cô khựng lại một lát, thở dốc
- Khả Nhi, nghe tôi nói - Nghe thấy tiếng kêu thất thanh của Vương Tuấn Khải, cô giật mình, rồi tiếp tục chạy đi
Giờ này cô chỉ muốn đến một nơi đó thật xa, thật im và thật tối, để không ai nhận ra mình. Đến lúc đó cô có thể khóc cho đã đời, khóc chừng nào hết đau thì thôi. Rồi một bàn tay kéo cô lại vào lòng
- Có anh ở đây! Đừng sợ! Cứ khóc đi! - Giọng Trí Thành ấm áp vang lên bên tai cô
Lúc đầu có hơi sững lại, nhưng sau đó thì không. Ngay lúc này đây, cô cảm thấy Trí Thành như một người anh trai, như một bờ vai vững chắc để cô có thể tựa vào mà yên lòng, cô khóc thút thít. Nước mắt cư thế tuôn ra, cô không buồn, không xấu hổ, cứ khóc đi, khóc chừng nào cạn kiệt nước mắt thì thôi
- Ân Trí Thành! Tránh xa cô ấy ra! - Vương Tuấn Khải từ đâu bất ngờ chạy đến, đẩy Trí thành xuống đất
- Vương Tuấn Khải, cậu vừa làm chuyện ngu ngốc gì vậy? - Khả Nhi quát lớn
Thái dương Vương Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-anh-len-thoi-thanh-xuan/2445680/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.