Reng!!!- Này! Này! - Vương Tuấn Khải lay người ngồi kế bên
- Gì thế? - Khả Nhi lơ mơ mở mắt
- Ra chơi rồi đấy
- Đùa gì chứ? Xong tiết 3 mới ra chơi mà - cô nhíu mày
- Đồ ngốc! Cậu đã ngủ 3 tiết rồi đấy - Vương Tuấn Khải khẽ cười, thật bó tay với vẻ ngây thơ hiện giờ cô mà, cứ thế này thì cũng làm tim ai đó “ ngừng đập “ cho coi
- Ơ thế còn 2 tiết nữa, cậu để tôi ngủ thêm 2 tiết cuối luôn đi - cô gãi đầu rồi lại gục xuống bàn
- Ngủ thiệt à? - cậu lại lay người Khả Nhi
- E hèm! Vương Tuấn Khải, đi ăn với tớ nha? Một nữ sinh bước đến, giả vờ ho một cái rồi mời cậu
- Nhưng mà mình...
- Cậu tên gì nhỉ? Mộc Miên đúng không? Rủ cậu ta đi chung đi, nãy giờ cậu ta cứ than chán với tôi đấy - Khả Nhi ngốc đầu lên cười hiền nhìn cô bạn
- Vậy ak! Tốt quá rồi - Mộc Miên cười
- Cậu đúng là làm ơn mắc oán, được bổn thiếu gia này mời đi ăn còn chịu, lại còn giở trò bắt thiếu gia đây vận động - Tuấn Khải lườm xéo cô một cái rồi bỏ đi cùng cô bạn kia
- Mong cậu đi cho khuất mắt - cô cũng không chịu thua, lườm lại một cái rồi bỏ xuống sân trường ngồi chơi
.
.
.
Dưới sân trường...
Hoàng Khả Nhi ngồi tựa vào góc cây si già khuất ở hàng rào, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-tfboys-anh-len-thoi-thanh-xuan/2445643/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.