Thành Chủ nghe nói Tối Quang Âm bẻ cành cây Thời Gian cho Ỷ La Sinh dán diều thì tức đến không thở nổi.
Tùy Ngộ kéo con diều, vỗ vỗ Thành Chủ đang ngước đầu bốn lăm độ ngó thiên không, “Thành Chủ, người có chuyện phiền lòng sao?”
“Chẳng qua là việc vặt trong thành thôi, không có gì đáng kể. Tiểu Tùy Ngộ à….ơ, diều này của con lấy đâu ra thế?”
“Ỷ La Sinh làm cho con đó.” Tùy Ngộ giơ con diều lên trước mặt Thành Chủ, “Hai đóa mẫu đơn này, một đóa tên Ngụy Tử, một đóa tên Diêu Hoàng.”
Thành Chủ nheo mắt lật con diều qua thì thấy nhánh cây dùng làm dẻ quạt quả nhiên có chút quen mắt. Nghĩ đây là đồ chơi của Tùy Ngộ, ngài thoải mái hớn hở lật lại lên xem, nhìn chằm chằm hai đóa mẫu đơn kia một hồi mới hỏi, “Thật sự là Ỷ La Sinh vẽ rồi đưa cho con sao?”
“Dạ vâng. Ỷ La Sinh có việc đi vắng, Bắc Cẩu lấy cho con đấy.”
Ha ha.
Ngô biết ngay mà.
Bút pháp này vừa nhìn đã biết là tác phẩm của chó con kia.
Ỷ La Sinh vẽ diều cho tiểu Tùy Ngộ nhà chúng ta, nó ghen chứ gì? Muốn thì tự đi tìm người ta mà đòi chứ ghen với tiểu Tùy Ngộ ngoan ngoãn làm chi, ấu trĩ!
Thành Chủ âm thầm lôi con ruột ra điên cuồng mỉa mai một ngàn lần, sau đó quay sang nhìn bé Tùy ngộ hiểu chuyện nghe lời bên cạnh, kiểu gì cũng thấy con nhà người ta đáng yêu hơn thằng ranh con mình biết bao nhiêu QAQ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-phich-lich-bo-dai-hi-toi-y-cuoc-song-o-thanh-thoi-gian/2400647/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.