“Tôi cũng vậy.” Takaba đáp lại gay gắt. “Sao anh lại gặp…”
Tay Asami siết chặt quanh cằm cậu khiến cậu không thể nói tiếp. Tuy nhiên, cậu vẫn không chịu nhượng bộ, kiên quyết đáp trả ánh mắt của Asami.
“Đừng. Có. Giỡn. Mặt. Với tôi, Aki.”
Theo bản năng, cơ thể cậu bắt đầu run rẩy và nóng dần lên. Mắt bắt đầu ngấn nước, cậu cố gắng hất bàn tay mạnh mẽ đang siết chặt cằm mình trong bất lực. Khi tay của cậu ngập ngừng chạm vào nơi trái tim Asami, cái siết chặt quanh cằm cậu từ từ lỏng dần đi.
“Asami.” Cậu cố gắng nói. “Không có ảnh nào cả, buông…”
“Buông ra?” Asami nhếch mép. “Không bao giờ,” anh nhấn mạnh, siết chặt người cậu và nhẹ nhàng xoa cằm cậu phớt lờ đi ánh mắt sửng sốt.
Bị giật mình bởi cái rung đột ngột bên hông mình, Takaba nhận ra điện thoại mình đang reng lên. Vô thức cậu liếc nhìn Asami tìm kiếm sự đồng ý để trả lời nó, cậu thò tay móc nó ra và chỉ nghe máy khi Asami gật đầu cho phép.
“Akihito, cậu ở đâu vậy?” một giọng nói khó chịu vang lên.
Lông mày Asami khẽ nhướng lên, mặt anh lạnh lùng như đá.
“Chỉ là bạn của tôi, Takato,” cậu thì thầm, cố làm Asami nguôi giận.
Asami, hài lòng với những gì Takaba vừa làm trong vô thức, nhếch mép cười và vỗ nhẹ lên đùi mình. Cắn chặt môi dưới, Takaba trèo vào cái ôm của anh, tiếp tục lắng nghe bài diễn văn của Takato.
“Biết rồi, mình biết rồi…mình sẽ tới đó trong vòng….Đợi một chút nhé.”
Takaba lấy tay che điện thoại lại rồi lặng lẽ nói, “Asami,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-deep-meanings/142049/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.